Kinh khủng biết bao!

Người nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy khiếp sợ.

Đây là chuyện con người có thể làm sao?

Phải có sức lực lớn đến mức nào mới có thể làm vậy chứ?

Tiêu Sĩ Kiệt há hốc miệng, muốn nói gì đó nhưng trời đất xoay tròn, sau đó ngã lăn ra đất, thần trí không tỉnh táo nổi.

“Sĩ Kiệt!”

“Sĩ Kiệt, em không sao chứ?”

Các giảng viên đều chạy lại, vội vàng đỡ Tiêu Sĩ Kiệt dậy, châm cứu cũng châm cứu rồi, xoa bóp cũng xoa bóp rồi, mớm thuốc cũng mớm thuốc rồi.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Lâm Chính không hề nhúc nhích, chỉ nhìn Liêu Huy và Phùng Thạch hỏi: “Hai vị trọng tài, bây giờ có thể tuyên bố kết quả trận so tài chưa?”

Phùng Thạch vừa nghe xong, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.

Liêu Huy hoàn hồn, vội vàng gật đầu, nói lớn: “Tôi tuyên bố, trận đấu kết thúc, người thắng là…”

“Chàng trai! Có vài lời, cậu không được nói bừa đâu!”, giảng sư Chu ở bên này lập tức trợn mắt hét vào mặt Liêu Huy.

Liêu Huy bị cắt lời, lập tức co rụt cổ lại.

“Sao vậy? Giảng sư Chu, ông muốn can thiệp vào kết quả trận đấu sao”, Lâm Chính nhìn giảng sư Chu, lạnh lùng nói: “Xung quanh nơi này nhiều người đang nhìn đến vậy, hơn nữa mọi người đang cầm điện thoại quay, ông chẳng nhẽ định đổi trắng thành đen hả? Nếu như như vậy, tôi cũng không để ý, có điều chuyện này mà truyền ra ngoài. Đến lúc đó danh tiếng của Kỳ Dược Phòng sẽ ra sao đây, không ai biết được đâu nha!”.

“Cậu..”, giảng sư Chu lo lắng.

“Đủ rồi, giảng sư Chu, thầy đừng nói nữa!”, đúng lúc này Phùng Thạch nói nhỏ.

Giảng sư Chu sững sờ, lập tức cúi đầu không lên tiếng.

“Tôi tuyên bố. Trận đấu này, người thắng là Mặc Tiểu Vũ! Ngoài ra, người dành được hạng một trong cuộc thi Giám Dược cũng là Mặc Tiểu Vũ”, Phùng Thạch lạnh lùng nói.

Ai cũng có thể nhìn ra được ông ta rất không muốn nói ra lời này.

Nhưng đã đến bước đường này, ông ta có cố tiếp thì chỉ có mất mặt hơn thôi.

Mà ông ta vừa dứt lời, nơi này vang lên tiếng reo hò.

“Mặc Tiểu Vũ, hay lắm!”

“Thắng rồi, ha ha…”

“Không ngờ, Kỳ Dược phòng lại có kỳ tài như này”.

“Được lắm! Được lắm!”

Tiếng khen ngợi vang lên không ngớt, nhưng đa phần đều là người xem, còn học sinh thì ít ai lên tiếng.

Dù sao học sinh cũng không phải kẻ ngu.

Lần này ai cũng biết. Mặc Tiểu Vũ có thể nói là đã đắc tội với cả Kỳ Dược Phòng!

Nhưng “Mặc Tiểu Vũ” này chẳng thèm quan tâm.

Hai mắt anh nóng rực lên, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp trên đài cao, anh bước nhanh qua đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play