Lương Hồng Anh bỗng nhiên ngẩng đầu lên: “Anh đồng ý rồi sao?”.

Lâm Chính xem đồng hồ, bình tĩnh nói: “Trong vòng nửa tiếng đưa tôi về đó, không thì đưa tôi về Giang Thành luôn đi, tôi chọn một vòng hoa trong tiệm gửi tới cho ông nội cô”.

“Trong vòng mười phút tôi sẽ đưa anh về tới!”.

Lương Hồng Anh sốt sắng, chạy đi mở cửa Ferrari.

Lâm Chính nhanh chóng ngồi vào trong xe.

“Người anh em, cậu còn đi Giang Thành nữa không?”, tài xế thò đầu ra, hét lên.

“Không cần đi nữa, cảm ơn”.

Lâm Chính xua tay, ngồi xe rời đi.

“Chậc chậc chậc, hóa ra là được phú bà bao nuôi. Tên nhóc đó còn không đẹp trai bằng mình, sao phú bà lại nhắm trúng cậu ta chứ?”, tài xế chậc lưỡi, căm phẫn nói.

Lương Hồng Anh đạp chân ga xe Ferrari đến hết cỡ, xe chạy như bay trên đường giống như ánh lửa màu đỏ.

Nhiều tài xế bị tốc độ của nó dọa sợ, thò đầu ra mắng chửi.

Lâm Chính cũng ngồi thấp thỏm trong xe.

Đi thế này mà xảy ra tai nạn còn không tan xương nát thịt hay sao?

Cũng may Lương Hồng Anh can đảm, nhưng bằng lái của cô ta hơn phân nửa là sẽ bị thu hồi.

Chẳng mấy chốc, Ferrari đã chở Lâm Chính về biệt thự.

“Anh Lâm!”, Lương Sinh vui mừng không thôi, vội vàng mở cửa xe cho Lâm Chính.

Lâm Chính đi thẳng vào trong cửa lớn.

Soạt!

Cửa được mở ra.

Đám người Lita, George vẫn đang cấp cứu cho ông lão.

Lúc này, ông lão đã rơi vào hôn mê, tình trạng vô cùng tệ.

Nhìn cửa được mở ra, mấy người họ đều sững sờ.

“Cô Lương, sao tên lừa đảo này lại tới đây nữa?”, George ngạc nhiên liếc nhìn Lâm Chính, sau đó hạ giọng: “Bây giờ tình hình phẫu thuật rất tệ, cô hãy bảo anh ta rời khỏi đây ngay. Nếu không, xảy ra tình huống gì nữa, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu”.

“Anh George, người này đến đây để giúp đỡ”, Lương Sinh vội nói.

“Giúp đỡ? Các người có ý gì? Không tin vào Hiệp hội Y tế chúng tôi sao?”, George càng thêm tức giận.

“Đúng vậy, Phó hội trưởng Anna nói chúng tôi đi mời thần y Lâm giúp đỡ, sao các người lại mời người này đến đây?”, Lita cũng không khỏi cất tiếng hỏi.

Cô ta luôn xem thường bác sĩ Đông y, kể cả người mà Phó hội trưởng Anna nhắc tới.

Lương Hồng Anh hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: “Các vị, thật ra… thật ra anh ta chính là thần y Lâm!”.

Cô ta vừa dứt lời, mấy người của Hiệp hội Y tế đều sửng sốt.

Mấy đôi mắt xanh biếc nhìn sang Lương Hồng Anh, sau đó lại liếc sang Lâm Chính, ai cũng không tin nổi những gì mình nghe thấy…

“Anh ta… Anh ta chính là thần y Lâm? Thầy của Phó hội trưởng Anna?”, Lita không nhịn được nữa, kêu lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play