“Người đã phái đi rồi, có hối hận cũng vô dụng. Nhưng Mã Hải chỉ là một tên chó săn của Chủ tịch Lâm, tôi nghĩ nếu cậu ta biết điều, có lẽ sẽ không vì Mã Hải mà đối đầu với nhà họ Hoa chúng ta đâu”, bà Hoa hừ một tiếng, nói.
“Nhưng tôi nghe nói Chủ tịch Lâm thích Tô Nhu của nhà họ Tô, bây giờ bà phóng hỏa đốt y quán của Lạc Thiên, muốn thiêu chết Tô Nhu. Nếu Chủ tịch Lâm điều tra tới, không phải cũng sẽ nghi ngờ chúng ta hay sao? Những chuyện này cộng lại, chẳng phải thần y Lâm sẽ hận nhà họ Hoa chúng ta đến chết hay sao? Bà cảm thấy cậu ta sẽ ra tay cứu Mãn Thần?”, người đàn ông trung niên nói.
“Không thì phải làm sao? Chẳng lẽ ông còn định bảo tôi đi dập đầu trước Chủ tịch Lâm đó?”, bà Hoa nói: “Tôi cũng chỉ muốn trút giận cho con trai chúng ta thôi mà. Tiếc là mấy con chó đó số lớn, lửa to mà vẫn không thiêu chết được bọn chúng!”.
Người đàn ông trung niên không nói gì, lại cầm điếu xì gà lên rít một hơi.
“Bây giờ nên làm thế nào? Khấu Quan đã nói Mãn Thần không thể kéo dài thêm nữa, thần y Lâm bên này hết cách rồi, chúng ta phải dựa vào ai?”, bà Hoa hỏi.
“Yên tâm đi, tôi đã liên lạc với Tổ chức Y tế nước Mễ, bọn họ đã cho tôi câu trả lời, có thể làm phẫu thuật cho Mãn Thần. Tôi đã sắp xếp máy bay tư nhân, chiều nay sẽ chở Mãn Thần sang đó, vẫn còn kịp thời gian”, người đàn ông trung niên nói.
“Thật sao? Tốt quá!”.
Bà Hoa mừng rỡ.
Lúc này, A Lộc đi vào.
“Ông chủ, bà chủ, bên ngoài có người muốn gặp ạ”.
“Ồ?”.
Hai người sửng sốt.
“Chiều ông có hẹn sao?”, bà Hoa ngạc nhiên hỏi.
“Chiều tôi phải đi nước Mễ với Mãn Thần, làm gì có thời gian gặp khách?”, người đàn ông trung niên liếc sang A Lộc: “Là ai?”.
“Người đó nói đến từ Giang Thành, tự xưng là thần y Lâm!”, A Lộc nói.
Dứt lời, bà Hoa đứng bật dậy khỏi ghế sofa.
Tay cầm xì gà của người đàn ông trung niên cũng run rẩy.
“Đây là đến khởi binh vấn tội sao?”, ông ta khôi phục bình tĩnh.
“Hừ, chỉ dựa vào một Tập đoàn Dương Hoa nho nhỏ? Cũng xứng sao?”, bà Hoa hừ lạnh.
“Đừng coi thường Tập đoàn Dương Hoa này, công ty này tuy mới thành lập chưa tới một năm, nhưng tiềm lực rất lớn. Sau khi đưa ra thị trường, giá trị cổ phần luôn tăng cao, thế lực quá mạnh, thu hút sự chú ý của rất nhiều ông lớn. Nếu Dương Hoa hợp tác với những ông lớn đó, tất nhiên sẽ là một nguồn sức mạnh mà chúng ta không thể xem thường”, người đàn ông trung niên nói: “Mời thần y Lâm vào đây đi”.
“Vâng”, A Lộc chạy xuống.
Không lâu sau, Lâm Chính dẫn theo Cung Hỉ Vân và Yến Mại đi vào. .
Truyện Mỹ Thực“Ồ, khách quý khách quý, không ngờ thần y Lâm danh tiếng lẫy lừng lại ghé thăm nhà họ Hoa chúng tôi. Nào nào, mời ngồi, A Lộc, đi rót tách trà cho cậu Lâm”, người đàn ông trung niên cũng là bố của Hoa Mãn Thần – Hoa Thanh Tùng mỉm cười nói, đồng thời đi tới định bắt tay.
Nhưng Lâm Chính không quan tâm, chỉ ngồi thẳng xuống ghế sofa.
Bà Hoa vốn kinh ngạc bởi gương mặt như thiên thần của Lâm Chính, nhưng khi nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của Lâm Chính, mi mày không khỏi nhíu chặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT