Lúc này, anh đang đi máy bay đến Thượng Hỗ, đi cùng với anh còn có nữ hoàng thế giới ngầm ở Giang Thành hiện nay – Cung Hỉ Vân.

Cung Hỉ Vân ăn mặc rất giản dị.

Nếu là trước kia, cái nào diêm dúa màu mè, cô ta sẽ mặc cái đó.

Nhưng trước mặt Lâm Chính, cô ta hoàn toàn không dám huênh hoang, vô cùng quy củ, trang điểm cũng rất bình thường, giống như mèo nhà ngoan ngoãn.

Còn Lâm Chính, anh đã khôi phục dáng vẻ vốn có, gương mặt như thiên thần thu hút ánh nhìn của không ít cô gái trong khoang hành khách, có cả cô gái trẻ tuổi đến hỏi số điện thoại hoặc chữ ký, cứ ngỡ anh là ngôi sao mới ra mắt nào đó.

Cung Hỉ Vân cũng lén nhìn góc nghiêng của Lâm Chính.

Không thể không nói, gương mặt thật của Lâm Chính đúng là đẹp trai đến mức vô lý. Nhất là góc nghiêng, làm người ta rung động. Cung Hỉ Vân cũng từng gặp không ít chàng trai tuấn tú, nhưng kiểu hình giống như Lâm Chính vẫn là lần đầu tiên cô ta thấy.

“Cô đang nhìn gì vậy?”.

Lúc này, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.

Cung Hỉ Vân sững người, hơi ngượng ngùng, vội quay đầu đi: “Không… không có gì”.

“Đi thôi”.

Lâm Chính đột nhiên đứng dậy.

“Đi?”.

Cung Hỉ Vân sững sờ, lúc này mới ý thức được máy bay đã hạ cánh.

Hai người rời khỏi sân bay, ngoài sân bay đã có chiếc Maybach chờ sẵn.

Đây là người của Cung Hỉ Vân ở Thượng Hỗ.

Mặc dù Cung Hỉ Vân không định phát triển thế lực ở Thượng Hỗ, cũng không thể nào phát triển ở Thượng Hỗ, nhưng cô ta sẽ để lại tai mắt ở mỗi một địa phương để theo dõi hành động của thế lực ở địa phương đó. Dù sao cô ta cũng không có hứng thú với Thượng Hỗ, chỉ sợ người ở Thượng Hỗ có hứng thú với Giang Thành của cô ta.

Hiện nay, địa vị của Cung Hỉ Vân ở trong nước rõ ràng đã được nâng cao. Từ Thiên bị thương, đang điều trị ở bệnh viện, thế lực ở Nam Thành do Cung Hỉ Vân và Từ Nam Đống cùng nhau xử lý, có thể thấy sức ảnh hưởng của cô ta không tầm thường.

“Cô Vân, cậu Lâm!”.

Một ông lão tóc hoa râm mặc vest đen ở bên chiếc Maybach hơi khom lưng.

“Ông là Yến Mại phải không? Biết nhà họ Hoa ở đâu không?”, Lâm Chính lên tiếng.

“Biết, cô Vân từng yêu cầu tôi theo dõi sát sao nhà họ Hoa”, ông lão Yến Mại nói.

“Đến nhà họ Hoa”.

Lâm Chính bước lên xe.

Cung Hỉ Vân đi theo.

Chẳng mấy chốc, Maybach ra khỏi sân bay, tiến về phía nhà họ Hoa.

Trong biệt thự nhà họ Hoa ở vùng ngoại ô.

Một người đàn ông mặc áo vest, miệng ngậm xì gà đang nghiêm túc nhìn chằm chằm bà Hoa. Một lúc sau, ông ta đặt xì gà xuống gạt tàn, lạnh lùng nói: “Đây là chuyện tốt mà bà làm ra đây sao? Bà làm việc kiểu gì vậy?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play