“Còn kinh sợ hơn là thi đấu vật!”.

“Các bác sĩ Đông y đấu y thuật như vậy sao?”.

“Thế này đã vượt quá phạm trù đấu y thuật thông thường rồi, nhưng đến cảnh giới như thầy Vũ Văn và cô Bích Nhàn thì đúng là sẽ dùng cách này để giải quyết vấn đề”.

“Nhưng nếu gây ra án mạng thì phải làm sao?”.

“Yên tâm, đây là Nam Phái, không xảy ra chuyện được đâu, tử huyệt cũng không phải đâm trúng là chết”.

Tiếng bàn tán vang lên, nhiều người hai mắt sáng rỡ, vô cùng mong chờ.

Vũ Văn Mặc vốn định nói gì đó, nhưng thấy thế thì chỉ có thể trầm giọng quát: “Được, chúng ta thi cái này”.

“Thế thì các ông phải cẩn thận đấy”, người kia điềm nhiên nói.

“Hừ, bốn người chúng tôi mà đấu không lại một mình cậu sao? Nực cười!”.

Lý Tử Vân lạnh lùng nói: “Thầy Vũ Văn, cô Bích Nhàn, thầy Kim Đỉnh, chúng ta lên đi”.

“Được!”.

Bốn người mở túi châm của mình ra, nhón lấy châm bạc tiến về phía người kia.

“Mọi người hãy cẩn thận, người này tinh thông khí châm, đừng để bị cậu ta đánh lén”, Vũ Văn Mặc trầm giọng nói.

“Yên tâm, tôi không dùng khí châm”.

Người kia nói.

“Thế thì cậu thua chắc rồi!”.

Bích Nhàn quát, cầm châm đâm vào lồng ngực người kia.

Thủ pháp đâm châm của bà ta vô cùng nhanh nhẹn dứt khoát, như sao băng giữa trời đêm, hơn nữa rất chuẩn xác vững vàng. Nếu người kia đứng im, thì chắc chắn cây châm này sẽ đâm trúng.

Nhưng anh ta chỉ lùi lại một bước, rồi lật tay nắm lấy tay Bích Nhàn.

Tốc độ này không biết nhanh hơn Bích Nhàn bao nhiêu lần.

Bà ta hơi khựng lại, chộp được ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong tay người kia.

Châm cứu trong Đông y thông thường phải chậm rãi để đảm bảo tính ổn định và chuẩn xác, nhưng ở Nam Phái thì có rất nhiều cách thi triển châm bạc, không hạn chế một kiểu.

Khuôn mặt Bích Nhàn căng cứng, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, rồi lập tức rút tay lại.

Bà ta biết, nếu chạm phải bàn tay của người kia, thì rất có khả năng cánh tay của bà ta sẽ có thêm một cây châm bạc.

Chỗ cánh tay cũng có tử huyệt, nếu bị cậu ta đâm trúng, cho dù mình không chết ngay, thì chắc chắn cũng sẽ tê liệt ngã xuống.

Nhưng bà ta không sốt ruột.

Bởi vì trong khoảnh khắc bà ta thu tay, Kim Đỉnh, Lý Tử Vân và Vũ Văn Mặc cũng tiến lại gần người kia. Ba người đồng thời ra tay, trong tay mỗi người nhón một cây châm bạc. Trong chớp mắt, sáu cây châm bạc như sáu con rắn độc đang trườn tới, táp thẳng về phía người kia.

Trước, sau, trái, phải, ngực, lưng đều có.

Đây chính là thế bao vây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play