Tần Ngưng khẽ ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời sao rộng lớn, sau đó nhắm mắt lại, khẽ thở dài, quay người về phòng.

Tần Bách Tùng một đêm không ngủ.

Ông ta trằn trọc, thế nào cũng không ngủ được.

Nếu chỉ là một thế gia Văn Nhân, nhà họ Tần vẫn còn vốn liếng để đối kháng, nhưng bây giờ lại có thêm một Long Thủ… khó quá!

Thế gia Văn Nhân che giấu quá kỹ!

Hóa ra bọn họ vẫn còn con át chủ bài như vậy.

Chỉ là… cháu gái sẽ thật sự thỏa hiệp sao?

Tần Bách Tùng cảm thấy có gì đó không ổn.

Với sự hiểu biết của ông ta về cháu gái mình, Tần Ngưng có tính rất kiên cường, chuyện mà cô bé đã nhận định thì sẽ không thay đổi.

Chẳng hạn, rõ ràng cô bé biết Lâm Chính đã kết hôn, nhưng vẫn yêu đến cùng. Dù cho cô không tỏ tình với Lâm Chính, nhưng cô lại chứng minh bằng nhiều hành động.

Vì việc này Lâm Chính cũng rất đau đầu.

Kiểu con gái như vậy một đường đi đến cùng, chỉ cần là điều mà cô ấy đã nhận định, bất kể con đường phía trước có như thế nào, cô ấy cũng sẽ không đổi phương hướng.

Nhưng sao Tần Ngưng đột nhiên lại thỏa hiệp?

Đầu óc Tần Bách Tùng rối bời, nhưng vì tuổi đã cao, cuối cùng ông ta ngủ thiếp đi.

Sáng ngày hôm sau.

“Ngưng, tới giờ dậy rồi! Chúng ta đến học viện xem xem, nếu chuyện này không thành, cháu cũng đừng tham gia đại hội Y Vương nữa!”.

Tần Bách Tùng rửa mặt xong thì gọi với vào phòng Tần Ngưng.

Nhưng gọi vài tiếng, bên trong không có động tĩnh gì.

Tần Bách Tùng hơi ngạc nhiên.

Ngày thường Tần Ngưng dậy sớm hơn ông ta, sao hôm nay còn chưa dậy?

Chẳng lẽ con bé này tối qua ngủ muộn lắm?

Tần Bách Tùng hơi nghi hoặc, nhưng vẫn đi làm bữa sáng.

Bận rộn đến tám giờ, bữa sáng đã chuẩn bị xong, Tần Bách Tùng lại đi gõ cửa. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. A Chức
2. Anh Ta Vẫn Bại Hoại Như Vậy
3. Cảnh Đẹp Vắng Người Hoá Hư Vô
4. Em Quyến Rũ Hơn Họ
=====================================

“Ngưng? Dậy ăn sáng thôi, Ngưng?”.

Ông cụ Tần gọi đến rát cả giọng.

Gọi liên tục mấy lần vẫn không thấy trả lời.

Dự cảm chẳng lành lập tức dâng lên.

Tần Bách Tùng tông cửa ra.

Cửa vừa mở, lại thấy Tần Ngưng mặc áo quần chỉnh tề đang nằm trên giường, nhắm mắt không động đậy, tay cô còn cầm một tờ giấy.

“Ngưng!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play