Thần Hỏa Thánh Nữ lặng lẽ nhìn đôi mắt Lâm Chính, một lúc lâu sau thì thở phào nhẹ nhõm.

Dường như thoải mái hơn rất nhiều…

Đây là một bác sĩ đúng tiêu chuẩn!

Cứ như vậy nửa tiếng đồng hồ.

“Xong rồi!”.

Lâm Chính thở hổn hển, đặt mông ngồi xuống đất, mồ hôi mồ kê nhễ nhại nói.

Quần áo của anh đã ướt sũng.

Mười ngón tay bị bỏng máu tươi đầm đìa.

Thần Hỏa Thánh Nữ lặng lẽ nhìn anh, sau đó mặc quần áo chỉnh tề, bình tĩnh nói: “Vết thương trên tay anh không là gì với anh đâu nhỉ?”.

“Không sao, tôi về bôi chút thuốc, ngày mai sẽ khỏi”, Lâm Chính nặn ra một nụ cười đáp.

“Tốt lắm”.

Thần Hỏa Thánh Nữ gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, dường như đang vận khí, một lát sau cô ta mở bừng mắt ra: “Y thuật của anh quả nhiên khiến người ta kinh ngạc, tôi đã không cảm nhận được hỏa độc trong người nữa rồi! Tốt! Tốt lắm!”.

“Về mặt y thuật thì tôi cũng có chút nghiên cứu, vấn đề nhỏ của cô đương nhiên là giải quyết được, nhưng… vẫn chưa trị được tận gốc”, Lâm Chính lau mồ hôi, cười nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ nghe thấy thế thì nhíu mày: “Anh nói gì cơ?”.

“Tôi nói là bệnh của cô vẫn chưa được chữa khỏi”.

“Khốn kiếp! Đã bảo anh chữa, tại sao anh chỉ chữa một nửa?”.

“Thánh Nữ đại nhân, cô đang đùa tôi sao? Có bệnh khó chữa nào có thể chữa khỏi bằng một liệu trình chứ? Trước đó ở bữa tiệc chẳng phải tôi đã nói với cô rồi sao? Bệnh của cô cần hai liệu trình! Bây giờ mới chỉ làm xong một liệu trình, vẫn còn một liệu trình nữa”, Lâm Chính cãi lại.

“Lúc nào thì làm liệu trình tiếp theo?”.

“Việc này… phải xem tôi còn mạng để làm cho cô không đã”, Lâm Chính ngồi dưới đất cười nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ nghe thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo: “Sao nào? Anh muốn uy hiếp tôi sao? Muốn tôi bảo vệ tính mạng của anh, không để sư tôn giết anh?”.

“Tôi không nghĩ như vậy, nhưng Thần Hỏa Tôn Giả sắp xuất quan rồi, nếu ông ta biết tôi giết trò cưng của mình, thì chắc chắn sẽ không tha cho tôi. Thế nên cho dù tôi muốn làm liệu trình thứ hai cho cô thì cũng không thể, Thánh Nữ đại nhân, chuyện này không thể trách tôi được”, Lâm Chính nhún vai nói.

Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ lại lạnh lùng bật cười: “Thần y Lâm, nếu anh muốn dựa vào chuyện này để tôi bảo vệ anh, thì anh nhầm to rồi. Tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp. Nếu anh không muốn chữa, thì khỏi chữa, tôi không ép anh, cùng lắm tháng nào cũng chịu sự giày vò này. Anh tưởng tôi sợ đau sao?”.

Thần Hỏa Thánh Nữ có vẻ rất tức giận.

Đại khái là những lời Lâm Chính nói khiến cô ta rất không vui.

Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu, mỉm cười đáp: “Thánh Nữ đại nhân, chắc là cô không biết bây giờ chữa hay không chữa có sự khác biệt lớn đến mức nào… Nếu cô chữa, thì có lẽ sẽ mang lại thay đổi rất lớn cho cuộc đời cô. Tốt nhất cô hãy suy nghĩ kĩ càng rồi cho tôi câu trả lời”.

Dứt lời, Thánh Nữ bàng hoàng.

“Ý của anh…là gì?”, Thánh Nữ Thần Hỏa nín thở, khẽ nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play