Nhưng anh ta vừa dứt lời, bên phía võ đài truyền đến âm thanh đếm ngược.

“Chỉ còn 10 giây nữa thôi!”

Tiểu Lưu lập tức sửng sốt.

“Cậu có thể tìm thấy thần y Lâm trong vòng 10 giây không? Cậu biết thuật biến hình chứ?”, Nông Đường Công thờ ơ nói.

Tiểu Lưu cúi đầu không đáp.

“9!”

Lại có tiếng hét lên.

Những người xung quanh cũng cùng nhau đếm ngược với thành viên đoàn đại biểu.

“8!”

“7!”

“6!”

….

“Thần y Lâm! Cầu xin anh hãy nhanh chóng có mặt!”

“Trời đất ơi! Thượng đế ơi! Phật tổ ơi! Làm ơn để thần y Lâm bước ra đi!”

“Mẹ ơi, mẹ ơi! Thần y Lâm mau hiển linh!”

“Thần y Lâm! Chúa cứu thế! Mau ra đây đi!”

“Không phải là sợ thật rồi chứ?”

“Thần y Lâm đi đâu rồi?”

“Thần y Lâm ở đâu?”

“Thần y Lâm…”

Trong phòng phát sóng trực tiếp trên Internet, vô số cư dân mạng đang cầu nguyện, rất nhiều ánh mắt đang háo hức mong chờ.

Thậm chí, chủ đề ‘Thần y Lâm đã đi đâu’ cũng lên top tìm kiếm phổ biến nhất trên mạng.

Tuy nhiên, cho dù có bao nhiêu người đang tìm kiếm hỏi thăm về tung tích của thần y Lâm thì nhân vật chính vẫn không thấy tăm hơi, cứ như thể đã biến mất.

Mọi thứ đều vô ích!

“3!”

“2!”

“1!”

“Hết giờ!!”

Trong lúc vô số người chờ mong, đoàn đại biểu đã hoàn thành việc đếm ngược!

Người dân trong nước có mặt tại hiện trường hoàn toàn tuyệt vọng.

Từng cặp mắt đầy mong đợi cứ thế trở nên u ám.

“Quả nhiên… vẫn không đến…”

“Thần y Lâm sợ thật rồi”.

“À… cũng không trách anh ta được, anh ta không đánh thắng, nếu lên võ đài sẽ bị đánh bại, chỉ sợ càng thêm mất mặt. Thanh bại danh liệt thì đã đành, còn bị người khác sỉ nhục, chi bằng không đến còn hơn…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play