“Bởi vì hôm nay tôi muốn dỡ bỏ chỗ này của ông, thiệt hại bao nhiêu, ngày mai ông cứ đến thẳng Dương Hoa lấy tiền bồi thường! Tôi đền cho ông gấp đôi!”.

Lâm Chính lạnh lùng nói.

Ông chủ nghe thấy thế liền kinh hãi biến sắc, suýt nữa ngã ngồi xuống đất.

“Quản lý Ngô, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”, ông ta biết ngay là quản lý gây họa, lập tức trừng mắt hỏi.

Quản lý Ngô vô cùng ấm ức, chỉ có thể cắn răng kể lại đầu đuôi sự việc.

Ông chủ tức đến mức lập tức xông tới đấm đá túi bụi.

Quản lý Ngô mặt mũi sưng húp.

“Ông chủ, tôi cũng không muốn vậy mà, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa… Chẳng phải Chủ tịch Lâm đã nói là sẽ đền tiền cho ông sao?”, quản lý Ngô kêu oai oái.

“Đền cái đầu cậu ấy! Cậu dám đến Dương Hoa lấy tiền sao? Cậu muốn ngày mai thấy xác tôi phơi ở đường phố Giang Thành à? Con chó này! Đắc tội với Chủ tịch Lâm thì chúng ta khỏi cần ở Giang Thành nữa! Mẹ kiếp!”, ông chủ Bỉ Dực Lâu tức giận đá thật mạnh.

Quản lý Ngô chỉ có thể ôm đầu chịu trận.

Chẳng mấy chốc, một đám khách khứa đi xuống cửa chính Bỉ Dực Lâu.

Ai nấy kêu ca phàn nàn.

Nhưng nhìn thấy từng chiếc xe thi công lái tới, ai nấy đều im bặt.

Mọi người trợn tròn mắt nhìn Bỉ Dực Lâu huy hoàng bị dỡ từng chút một…

Cuối cùng Lạc Thiên không thể đến Bỉ Dực Lâu ăn cơm, hai người liền chọn một quán ăn nhỏ ven đường.

Lâm Chính không có yêu cầu đặc biệt gì về nơi ăn uống, chỉ cần môi trường tốt, mùi vị tạm được.

Ăn cơm xong, Lâm Chính liền đưa Lạc Thiên về.

Sau khi chờ Mã Hải đến báo cáo xong việc dỡ bỏ Bỉ Dực Lâu, Lâm Chính mới hiểu tại sao Lạc Thiên lại vất vả hẹn trước, nhất quyết muốn đến dùng bữa ở đó.

Hóa ra Bỉ Dực Lâu có ngụ ý là chắp cánh cùng bay, hầu hết những người đến ăn ở đây đều là nam thanh nữ tú, có mối quan hệ yêu đương.

Nghe nói những người có thể lên ăn ở tầng thượng chắc chắn sẽ bạch đầu giai lão.

Lời chúc tốt đẹp như vậy ai mà chẳng muốn?

Tuy rất nhiều người biết đây chỉ là mánh khóe do ông chủ của Bỉ Dực Lâu bịa ra, nhưng bọn họ vẫn muốn tin, không tiếc bỏ ra số tiền lớn để có một tương lai tốt đẹp.

Chủ tịch Lâm tháo dỡ Bỉ Dực Lâu làm dấy lên một làn sóng lớn trên mạng, không ít người kêu la phàn nàn, nói Chủ tịch Lâm quá đáng.

Nhưng Lâm Chính không quan tâm đến ý kiến và bình luận của những người này.

Bây giờ anh đang có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

Sau khi đưa Lạc Thiên về nhà, Lâm Chính quay lại công ty để chuẩn bị.

Ngày hôm sau, Trương Sóc mang theo “đầu” của Lâm Chính, hỏa tốc đến đại hội.

Hiện giờ, nơi làm việc của đại hội nằm ở một nơi có tên là núi Long Ngâm.

Nhưng đây không phải là địa chỉ chính của đại hội, mà chỉ là nơi làm việc tạm thời, hiện giờ vẫn chưa ai biết đại hội thực sự nằm ở đâu.

Còn đại hội sẽ tổ chức ở địa chỉ chính của nó.

Núi Long Ngâm cách Giang Thành rất xa, gần với Yên Kinh.

Nghe nói chuyện của Thương Minh lần này có cả nhà họ Lâm đứng sau nhúng tay, Lâm Chính còn chưa đến tìm nhà họ Lâm để tính sổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play