Chỗ nào cũng vang lên tiếng thất thanh.

Chỗ nào cũng vang lên tiếng hét.

Người nhà họ Trác đã sụp đổ hoàn toàn.

Tam tôn trưởng cũng trố mắt ra nhìn, sắc mặt trắng bệch.

“Không thể nào! Trác Côn Huyết sở hữu Kỳ Huyết, thực lực rất mạnh, tại sao lại không đỡ nổi một quyền của Lâm Chính chứ? Tuyệt đối không thể thế được!”, Tứ tôn trưởng cũng tỏ vẻ khó mà chấp nhận được.

“Sao lại không đỡ nổi một quyền à? Đây chẳng phải là chuyện rất đơn giản sao? Bởi vì Lâm Chính mạnh hơn Trác Côn Huyết!”.

Chấn Hám Sơn ở bên này cũng hoàn hồn lại, cười khẩy đáp.

Thực ra không chỉ những người này, mà người của Tử Huyền Thiên cũng kinh ngạc tột độ.

Nhất là Thiên Diệp, ngoài sự ngạc nhiên, ông ta còn rất mừng rỡ, hai mắt sáng rực lên.

“Tốt! Tốt lắm! Tôi rất hài lòng với Lâm Chính này! Hám Sơn, xem ra chưởng môn nói đúng! Chúng ta nhất định phải chiêu mộ cậu ta vào Tử Huyền Thiên! Chuyến đi này của tôi đáng giá!”, Thiên Diệp gật đầu như giã tỏi, khen không dứt miệng.

“Phó chưởng môn, vui mừng từ bây giờ thì hơi sớm đấy! Lâm Chính còn chưa nhập môn vào Tử Huyền Thiên đâu! Chúng ta phải tranh thủ thời gian!”, Chấn Hám Sơn cười nói.

“Thiên Diệp tôi mà nhìn trúng ai thì đừng hòng thoát!”.

Thiên Diệp nói, ánh mắt đầy kiên định.

Lúc này, Lâm Chính đã đi tới.

Người nhà họ Trác vô cùng lo lắng sợ hãi, lập tức bao vây chặt chẽ Trác Côn Huyết.

“Oắt con, cậu muốn làm gì?”, gia chủ Trác quát lớn.

“Đương nhiên là quyết định thắng thua cho trận đấu này rồi! Con trai ông đã khiêu chiến tôi thì nên gánh chịu hậu quả của việc bại trận!”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

“Khốn kiếp! Cậu dám giết người trước mặt Mạc Tâm cung chủ? Cậu chán sống à? Mạc Tâm cung chủ là sư phụ của con trai tôi, cậu dám đánh Côn Huyết bị thương chính là vả thẳng mặt Mạc Tâm cung chủ! Tôi khuyên cậu hãy tự mà lo thân đi”, gia chủ Trác sẵng giọng nói.

“Ông không thấy bây giờ mới khuyên thì quá muộn rồi sao? Ông nên khuyên trước khi Trác Côn Huyết khiêu chiến tôi mới phải”, Lâm Chính lắc đầu.

“Vậy cậu muốn thế nào?”, gia chủ Trác đanh mắt lại, nhìn Lâm Chính chằm chằm.

Ông ta không tin Lâm Chính dám ra tay thật.

Vù!

Gia chủ Trác vừa dứt lời, bóng dáng Lâm Chính lại lần nữa biến mất.

Tất cả mọi người đều nín thở.

“Hỏng rồi! Cậu ta muốn giết Côn Huyết!”.

“Mau! Mau ngăn cậu ta lại!”.

Gia chủ Trác kêu lên, lập tức nhào tới định ngăn cản Lâm Chính.

Nhưng lúc này Lâm Chính có châm bạc cường hóa, thực lực tăng vọt, vô cùng mạnh mẽ, cho dù nhà họ Trác người đông thế lớn cũng không thể cản nổi anh.

“Cút đi!”.

Gia chủ Trác đứng trước mặt Trác Côn Huyết, gầm lớn một tiếng, tung hai chưởng ra, lòng bàn tay nhắm trúng Lâm Chính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play