Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ ngoài điện.

“Mạc Tâm cung chủ! Nếu bà không muốn Lâm Chính làm đồ đệ của bà thì cho Tử Huyền Thiên chúng tôi đi!”.

Giọng nói đó vừa dứt, vô số bóng người chạy vào Nhật Nguyệt Tinh Cung.

Nhóm người xông vào Nhật Nguyệt Tinh Cung, theo sau còn có một đám đông đệ tử đội chấp pháp canh giữ bên ngoài.

Bọn họ vừa dừng lại, đệ tử đội chấp pháp lập tức bao vây nhóm người Tử Huyền Thiên.

“Xin cung chủ thứ tội, tôi đã cố gắng ngăn cản nhưng đám người Tử Huyền Thiên đến quá đột ngột, tôi chưa kịp phản ứng đã xông vào, xin cung chủ thứ tội!” đại đệ tử của Tứ tôn trưởng lập tức bước lên, quỳ xuống tạ tội.

“Có nghĩa là đám người Tử Huyền Thiên này xông thẳng vào sao?”

Tứ tôn trưởng đứng lên, lạnh lùng hừ một tiếng: “Thật to gan! Các người coi thiên cung Trường Sinh là nơi nào hả? Người đâu! Mau tống cổ bọn chúng ta ngoài! Nếu dám phản kháng, giết không tha!”

“Tuân mệnh!”

Đệ tử đội chấp pháp hô lớn.

“Đây là cách tiếp khách của thiên cung Trường Sinh các người sao?”, người đứng đầu Tử Huyền Thiên chắp tay sau lưng, bình tĩnh nói.

“Còn cần tiếp đãi đám vô lại các người ư? Ra tay!” Tứ tôn trưởng quát lớn, không hề khách khí.

Nhưng lúc này, Mạc Tâm cung chủ lên tiếng: “Dừng tay! Tứ tôn trưởng, ông lui ra đi!”

“Cung chủ!” Tứ tôn trưởng quay đầu lại với vẻ không tin được.

“Lui ra!” Mạc Tâm cung chủ nói lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Tứ tôn trưởng không còn cách nào khác chỉ đành cúi đầu lui ra.

Nhìn thấy đám người Tử Huyền Thiên tới, Lâm Chính rất bất ngờ.

Sao bọn họ lại chạy tới đây?

Người đứng đầu là một người đàn ông trung niên mặt đầy râu, có vẻ là người từng trải, mặc áo đen đỏ, trông vô cùng khí thế.

Chấn Hám Sơn cũng tới, chỉ là đứng sau lưng người đàn ông đó.

Từ đây có thể thấy địa vị của người này cao hơn Chấn Hám Sơn.

“Phó chưởng môn Thiên Diệp! Đã lâu không gặp!” lúc này Mạc Tâm bình tĩnh nói.

Nghe vậy mọi người đều kinh ngạc.

“Cái gì? Người này là phó chưởng môn của Tử Huyền Thiên?”

“Chính là thần long thấy đầu không thấy đuôi kia à?”

“Nghe nói mặc dù người này là phó chưởng môn của Tử Huyền Thiên, nhưng rất ít khi lộ mặt, không ngờ hôm nay ông ta lại chạy tới đây”.

Mọi người bàn tán xôn xao.

Tứ tôn trưởng cũng nhíu mày.

Chẳng trách Mạc Tâm cung chủ không cho phép bọn họ đuổi đám người này ra ngoài, nếu ra tay thật thì to chuyện, dám động đến phó chưởng môn của Tử Huyền Thiên, hôm sau Tử Huyền Thiên chắc chắn sẽ đánh tới.

“Mạc Tâm cung chủ, bà vẫn khỏe chứ?” Thiên Diệp khẽ gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play