Vệ Tân Kiếm biết Tửu thúc bá đang nói anh ta về sớm một chút, anh ta chần chừ một lúc, cuối cùng cũng không nói gì, lảo đảo chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, bên ngoài võ trường lại vang lên một giọng nói khác.

“Tửu thúc bá, e rằng Vệ sư đệ không đi được đâu”.

Giọng nói đó vừa dứt, ông lão và những người khác lập tức nhìn sang.

Một nhóm đệ tử trang bị mũ giáp bước về phía này, dẫn đầu là một chàng trai tuấn tú mặc áo trắng tay áo đỏ, cầm một chiếc quạt gấp trong tay.

“Là Nguyên sư huynh!”.

“Kính chào Nguyên sư huynh!”.

“Nguyên sư huynh đến rồi!”.

Các đệ tử ở võ trường sáng mắt, đồng loạt la lên.

“Nguyên Lam Y? Thằng nhóc cậu làm gì đây? Còn đám đệ tử đội chấp pháp này đến đây làm gì?”, vẻ mặt ông lão không mấy tự nhiên, nghiêm túc nói.

“Tửu thúc bá, Vệ Tân Kiếm bị tình nghi cấu kết người ngoài, tôi phụng mệnh đến đây bắt cậu ta. Hi vọng Tửu thúc bá đừng làm khó tôi”, Nguyên Lam Y cười nói.

“Phụng mệnh? Cậu tuân theo mệnh lệnh của ai?”, ông lão hỏi.

“Đương nhiên là mệnh lệnh của Tứ Thánh Anh Chu Tước, đại sư tỷ Chu Bích Như!”, Nguyên Lam Y nói.

“Cái gì? Chu Bích Như?”, ông lão biến sắc.

Tứ Thánh Anh có địa vị vô cùng đặc biệt ở Tử Huyền Thiên.

Mặc dù bọn họ là đệ tử, nhưng địa vị lại cao hơn nhiều người, đệ tử bình thường không thể so sánh. Đặc biệt là Thanh Long đứng đầu Tứ Thánh Anh, nghe nói địa vị của người đó không có gì khác biệt so với các nguyên lão trong Tử Huyền Thiên.

Chu Tước muốn hỏi tội Vệ Tân Kiếm, Tửu thúc bá không can thiệp được.

“Tân Kiếm, thúc bá vô dụng. Tuy tôi là sư đệ của chưởng môn hiện tại, nhưng võ công tôi đã mất hết, chỉ là một kẻ vô dụng, ở Tử Huyền Thiên này thậm chí còn không bằng một vãn bối, haizz”.

Trên đường đi, Tửu thúc bá vô cùng bất đắc dĩ, thở dài nói với Vệ Tân Kiếm.

“Tửu thúc bá không cần phải như vậy, người đã giúp cháu rất nhiều. Nếu không có người giúp cháu, Tân Kiếm đã bị kẻ xấu hãm hại từ lâu. Lần này Chu Tước đại sư tỷ Chu Bích Như ra mặt, trong Tử Huyền Thiên không ai có thể giúp cháu, cháu cũng đã cam chịu số phận”, Vệ Tân Kiếm lắc đầu.

“Cậu yên tâm, tôi sẽ khuyên con bé Bích Như đó, bảo nó không được làm khó cậu”, Tửu thúc bá vội nói.

“Không cần đâu thúc bá! Chắc thúc bá hiểu rõ hơn cháu vì sao Chu sư tỷ đột nhiên tìm cháu hỏi tội. Vài ba câu hoàn toàn không thể khuyên nổi sư tỷ”, Vệ Tân Kiếm nói.

Tửu thúc bá há miệng, ngay sau đó lại cắn răng, tức giận quát: “Nói cho cùng cũng là do tên sự phụ hờ của cậu hại! Cậu vốn là một hạt giống tốt, nếu có thời gian chắc chắn có thể trở thành nhân vật không thua kém gì Tứ Thánh Anh. Nhưng từ khi cậu bái sư phụ, cậu bị người trong tông môn chỉ trích, xa lánh. Lần này Chu Tước tìm cậu chắc chắn là vì Bạch Hạo Tâm… Haizz, tạo nghiệt, tạo nghiệt mà!”.

“Thúc bá, bây giờ có nói gì cũng vô dụng. Cháu đã nhận, đã bái, hậu quả thế nào cháu sẽ tự chịu! Thúc bá không cần lo lắng, cháu sẽ không sao đâu”, Vệ Tân Kiếm an ủi.

Tửu thúc bá liên tục lắc đầu, trong lòng buồn bực, tháo hồ lô rượu ở bên thắt lưng xuống, mở ra uống vài ngụm.

Mỗi người trong Tứ Thánh Anh đều được cung cấp chỗ ở riêng biệt để ở và tu luyện.

Chu Tước Chu Bích Như được phân cho một vùng nước hồ, tên là hồ Chu Tước.

Lúc này, ở trước hồ Chu Tước nhiều đệ tử tụ tập.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play