“Sức khỏe của tiền bối đúng là có dấu hiệu dùng dược vật điều hòa, nhưng cách tiền bối dùng không đúng, dẫn đến mỗi lần dùng dược vật điều chỉnh cơ thể sẽ khiến một phần dược lực dư thừa sót lại trong cơ thể. Lâu dần số dược lực đó tích lũy, trở thành độc dược hại cơ thể, cơ thể bà cũng do đó mà lão hóa. Tôi đoán năm nay bà đã bảy mươi sáu rồi đúng không? Thật ra bà sống đến một trăm tuổi không thành vấn đề, nhưng vì bà điều chỉnh sai cách nên cơ thể bà lúc này không khác gì bà lão một trăm tuổi! Một năm sau, bà chắc chắn sẽ chết!”, Lâm Chính lắc đầu nói.

“Khốn kiếp!”.

Khổ Tình Nữ nổi giận, vung chưởng đánh về phía Lâm Chính từ xa.

Ầm!

Chưởng lực bùng phát.

Đó là một luồng sức mạnh giống như luồng cầu vồng, thoáng chốc đánh cho tảng đá bên cạnh Lâm Chính tan nát.

Đánh hụt rồi!

Có lẽ là Khổ Tình Nữ cố ý đánh hụt.

Chưởng lực đáng sợ xuyên qua bầu trời, đánh tan mây mù, đến giữa bầu trời sao.

Nếu nó đánh vào người thì có lẽ cả người sẽ bị đánh tan nát.

Nhưng Khổ Tình Nữ vẫn chưa có ý định giết Lâm Chính.

Kim Ô Đan còn chưa tới tay, sao bà ta có thể giết anh dễ dàng như vậy được?

“Nhóc, bây giờ tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, mau chóng đưa Kim Ô Đan cho tôi, vậy thì tôi còn có thể để cậu sống sót xuống núi. Nếu không, nơi này sẽ là nơi chôn thân của cậu!”, Khổ Tình Nữ nghiến răng, dữ tợn quát lên.

“Tiền bối, Kim Ô Đan không còn nữa rồi”.

“Cậu nói cái gì?”.

“Trước khi tôi đến đây, Kim Ô Đan đã bị tôi ăn mất rồi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Cái gì?”.

Khổ Tình Nữ mở to mắt, sau đó lửa giận vô tận tràn ngập khuôn mặt già nua của bà ta.

“Khốn nạn! Khốn nạn! Cậu lại dám đùa bỡn tôi! Tôi nhất định phải khiến cậu chết ở đây! Tôi phải lăng trì xử tử thầy cậu, bạn bè cậu. Tôi phải cắt từng miếng thịt trên người các người xuống! Phủ kín biển hoa này!”.

Khổ Tình Nữ không nhịn được nữa, hét lên một tiếng, xông về phía Lâm Chính như phát điên.

Lần này, bà ta không định nương tay nữa, bà ta chỉ muốn giẫm nát xương người này.

Nhưng ngay khi bà ta đến gần Lâm Chính, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.

“Tiền bối, mặc dù tôi không còn Kim Ô Đan, nhưng tôi có thứ còn tốt hơn Kim Ô Đan!”.

Anh nói xong, Khổ Tình Nữ đột nhiên dừng bước.

“Cậu nói gì? Cậu còn có đan dược tốt hơn Kim Ô Đan?”, bà ta dữ tợn hỏi.

“Đúng!”.

“Là đan dược gì?”.

“Là viên đan trong tay tôi”, Lâm Chính lấy từ trong túi ra một viên đan hoàn óng ánh trong suốt giống như Dạ Minh Châu.

“Đó là gì? Công hiệu của nó còn hơn Kim Ô Đan?”, Khổ Tình Nữ sững sờ hỏi.

“Đương nhiên hơn, nó còn mạnh hơn Kim Ô Đan một nghìn lần, một vạn lần!”, Lâm Chính bình tĩnh nói: “Nó được gọi là Hoán Phát Đan!”.

“Hoán Phát Đan?”, Khổ Tình Nữ lẩm bẩm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play