Thi thể của Trang Bộ Phàm co giật mạnh mấy cái, sau đó đôi mắt đang nhắm chặt của ông ta chậm rãi mở ra…

“Bố!”.

Trang Hồng Nhạn kích động kêu lên.

“Ấy, vẫn còn sống thật này!”

“Trời trời! Đúng là thần kỳ!”

“Y thuật của thần y Lâm tuyệt quá!”

Người bên ngoài kêu lên. Người nhà họ Trang cũng tâm phục khẩu phục. Rõ ràng là tim đã bị đâm xuyên mà vẫn cứu sống được…y thuật này đúng là khủng khiếp.

“Cảm ơn thần y Lâm, cảm ơn thần y Lâm!”, Trang Hồng Nhạn run rẩy, quỳ xuống dập đầu liên tục.

“Cảm ơn thần y Lâm!”, cả nhà họ Trang đều quỳ xuống bày tỏ lòng cảm kích đối với thần y Lâm. Nhưng Lâm Chính chỉ lắc đầu: “Không cần cảm ơn, mặc dù trang chủ đã mở được mắt nhưng tạm thời ông ta vẫn là người thực vật!”

“Người thực vật sao?”, tất cả đều giật mình.

“Đúng vậy. Mặc dù ông ta đã mở mắt, tim cũng đã đập nhưng trên thực tế cơ thể vẫn chưa thể cử động được. Phải để ông ta hồi phục hoàn toàn đã. Ít nhất là năm tới mười năm”.

“Lâu vậy sao?”, đám đông cảm thấy khó mà chấp nhận được.

“Nếu như trước đó các người nghe theo lời khuyên của tôi thì tầm một năm là hồi phục hoàn toàn rồi, thế nhưng các người lại không tin. Tôi cũng hết cách”, Lâm Chính lắc đầu.

“Điều này…”, những người tỏ ra nghi ngờ trước đó đều tỏ vẻ ngượng ngùng. Bao gồm cả Trang Hồng Nhạn.

Chỉ đáng tiếc làm gì có thuốc hối hận.

“Được rồi! Mọi chuyện đã được giải quyết rồi. Tôi cũng phải đi đây. Nhà họ Trang bảo trọng nhé”, Lâm Chính nói xong bèn quay người rời đi.

“Thần y Lâm, xin hãy dừng bước”, Mã quản gia chạy lại, khẽ nói.

“Sao thế?”, Lâm Chính dừng bước, quay qua nhìn.

Mã quản gia vội vàng chạy tới, chắp tay: “Ân đức của thần y Lâm đối với nhà họ Trang chất cao như núi. Chúng tôi thật sự không biết phải báo đáp thế nào. Lão phu chỉ có một chuyện này muốn nói với thần y Lâm!”

“Chuyện gì?”, Lâm Chính tò mò hỏi.

“Liên quan tới Kim Ô Đan!”

“Ồ, Kim Ô Đan làm sao?”

“Thần y Lâm có biết nhà họ Trang đã lấy được Kim Ô Đan bằng cách nào không?”

“Không biết!”

“Thật không giấu gì cậu, Kim Ô Đan được tổ tiên của chúng tôi lấy từ một ngôi mộ cổ. Có lẽ do may mắn mà tổ tiên có được”.

“Mộ cổ sao?”, hai mắt Lâm Chính sáng lên: “Mộ cổ nào mà có thể loại thần dược như vậy chứ? Mau nói cho tôi tên của ngôi mộ đó!”

“Thần y Lâm, chúng tôi cũng không biết. Lâu quá rồi! thế nhưng tổ tiên có ghi chép lại công dụng của Kim Ô Đan cùng với phương pháp luyện chế và hấp thụ Kim Ô Đan. Lão phu to gan nên nói cho thần y Lâm nghe”, Mã giả gia khẽ mỉm cười.

“Vậy sao? Vậy phiền tới quản gia rồi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play