Két!
Xe dừng trước cổng sơn trang Thạch Thành.
Bên cạnh là từng chiếc xe sang đang nối đuôi nhau lái vào trong, nhưng xe của bọn họ bị ngăn lại.
Dù sao chiếc xe này cũng cực kỳ không ăn khớp với những chiếc xe khác trong sơn trang.
Lâm Chính nói rõ tình hình với nhân viên bảo vệ ở cổng thì mới được cho vào.
Tiểu Vũ xấu hổ đỏ mặt, ngại ngùng đỗ xe ở cổng sơn trang, rồi lái tới một góc.
“Anh Lâm, anh chờ chút nhé”.
Tiểu Vũ nói với Lâm Chính vừa xuống xe, rồi đóng cửa xe lại, rồi dùng mấy tấm vải che cửa sổ, hình như đang thay quần áo bên trong.
Một lát sau, Tiểu Vũ mặc một bộ lễ phục màu đen xuống xe.
Cô ta soi gương xe rồi dặm chút phấn.
Sau một phen chải chuốt thì cũng coi như xinh đẹp.
Xem ra Tiểu Vũ cũng mang theo mục đích đến đây.
10 phút sau.
“Để anh Lâm chờ lâu rồi, chúng ta đi thôi”, Tiểu Vũ cười nói.
“Ừ”. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Không Hẹn Mà Đến2.
Cách Một Khoảng Sân3.
Chú! Xin Ký Đơn!4.
Tạ Đông Tự Xuân=====================================
Lâm Chính gật đầu, cất bước vào trong.
Nhưng mới đi được mấy bước anh đã phát hiện ra Tiểu Vũ đi cách anh rất xa, hình như cố ý kéo giãn khoảnh cách với anh.
“Sao vậy?”.
Lâm Chính ngoảnh lại nhìn cô ta.
“Không… không có gì…”, Tiểu Vũ nặn ra nụ cười.
Lâm Chính suy nghĩ một lát, lập tức hiểu ý của Tiểu Vũ.
Cô ta nghĩ bộ quần áo trên người anh là hàng nhái, nếu đi cùng anh thì sẽ trở thành trò cười.
Thế nên, cô ta vô thức tránh Lâm Chính xa một chút.
Lâm Chính lắc đầu cười khổ, cũng không quan tâm đến Tiểu Vũ này nữa, một mình tiến vào bữa tiệc của sơn trang…
Tuy Tiểu Vũ làm theo yêu cầu của Tô Nhu, đại diện cho công ty Quốc tế Duyệt Nhan tham gia bữa tiệc này, nhưng trên thực tế cô ta vẫn có lòng riêng.
Những bữa tiệc kiểu này có tiêu chuẩn phẩm cấp không tầm thường, tuy cô ta chưa từng nghe tới Bào An Thủy, nhưng cũng biết về sơn trang Thạch Thành.
Nghe nói đây là sơn trang xa hoa bậc nhất trong nước, là nơi có địa thế cao nhất, phong thủy tốt nhất của cả tỉnh. Thông thường, những người có thể vào sơn trang này không giàu cũng sang, đều là những người có quyền có thế.
Lúc còn đi học, Tiểu Vũ thường được nghe các đàn anh đàn chị chém gió sơn trang Thạch Thành ghê gớm đến mức nào, và các tin đồn có liên quan đến sơn trang.
Đương nhiên trong lòng cô ta rất tò mò về nơi này.
Nhưng không ngờ lại được đích thân đến đây.
Khi nhận được cuộc gọi của Tô Nhu, cô ta còn ngỡ là mình đang nằm mơ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT