“Cái gì?”.

Ai nấy đều biến sắc.

Lâm Chính dừng lại, không vội vàng đuổi theo, mà lừ mắt nhìn mọi người xung quanh.

“Còn ai dám ngăn cản tôi không?”.

Bọn họ đều run lên sợ hãi, không dám nói tiếng nào, thậm chí còn không dám thở mạnh.

Tất cả những người vừa rồi ngăn cản Lâm Chính đều đã bị anh giết.

Dưới đất thi thể la liệt.

Máu chảy thành sông, thảm không nỡ nhìn.

“Câm hết rồi à?”.

Lâm Chính bình thản nói: “Các anh có biết, chỉ cần tôi muốn, thì tôi có thể giết sạch tất cả những người ở đây, không chừa một ai không?”.

Bọn họ nghe thấy thế thì ngẩng đầu lên, nhìn thần y Lâm với ánh mắt sợ hãi.

“Thần… Thần y Lâm, tha cho chúng tôi đi…”

“Chúng tôi… chúng tôi có ngăn cản cậu đâu…”

Cả đám người đều hồn vía lên mây, thậm chí có người còn run như cầy sấy, không còn đứng vững, ngã ngồi xuống đất.

“Các người không ngăn cản không có nghĩa là không liên quan gì! Hôm nay tôi nhất định phải giết Công Tôn Đại Hoàng! Về phần Cổ Phái, tôi muốn tiêu diệt thì cũng có thể tiêu diệt được, nếu các người không muốn chết thì mau rời khỏi Cổ Phái để giữ thân đi! Nghe rõ chưa?”, Lâm Chính quát.

“Vâng, thần y Lâm!”.

Bọn họ lần lượt quỳ xuống, run rẩy kêu lên.

Lâm Chính lập tức cất bước xông về phía trước, đuổi theo Công Tôn Đại Hoàng.

Băng Thượng Quân và Thủ Mệnh ở phía sau đều im lặng không nói gì.

Một lúc lâu sau.

“Băng Thượng Quân đại nhân, hình như chúng ta… có chút rỗi hơi thừa việc rồi”, Thủ Mệnh chua chát nói.

“Ừ, tôi không ngờ thần y Lâm lại có thể dựa vào y võ để trấn áp quần hùng của Cổ Phái, khiến bọn họ cúi đầu thần phục, không dám hành động khinh suất nữa. Thực lực này… e là chỉ có mấy yêu nghiệt đáng sợ nằm trong tốp ba của bảng thiên kiêu mới có thể làm được”, Băng Thượng Quân hít sâu một hơi, vẻ mặt cũng đầy chua chát.

Anh ta nhìn xuống triền núi ở xung quanh.

Người của các tông tộc thế gia nghe tin mà đến cũng đều tỏ vẻ sợ hãi, vô cùng chấn động.

Thực lực mà thần y Lâm để lộ ra hôm nay tuyệt đối là cấp thống trị.

Phải là chí tôn có trình độ đỉnh cao mới có thể giao chiến với anh…

“Thần y Lâm… tàn nhẫn quá!”.

“Những người này đều là cậu ta giết sao?”.

“Hành nghề y tế thế, cứu người vô số, nhưng nổi sát tâm… thì cũng không nương tay chút nào!”.

“Thần y Lâm đáng sợ quá!”.

“Tuyệt đối không được chọc vào thần y Lâm! Tuyệt đối không được chọc vào thần y Lâm!”.

“Cổ Phái chính là kết cục!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play