“Cái gì? Là thần y Lâm sao?”.

“Thảo nào nhìn có vẻ giống vậy!”.

“Nhưng tại sao thần y Lâm lại thay đổi nhiều như vậy? Tóc cậu ta làm sao thế?”.

Tất cả mọi người đều không thể hiểu được.

“Cậu ta đang lừa mọi người đấy, cậu ta không phải là thần y Lâm, cậu ta chỉ là một tặc nhân hãm hại tôi thôi!”.

Công Tôn Đại Hoàng bước tới, lớn tiếng nói.

Mọi người lại càng thấy ù ù cạc cạc hơn, nhìn ông ta với ánh mắt khó hiểu, xì xào bàn tán.

“Ông phủ nhận thân phận của tôi, chỉ là để loại bỏ lòng sợ hãi của bọn họ đối với thần y Lâm, dụ dỗ bọn họ bao vây giết chết tôi. Công Tôn Đại Hoàng, ý tưởng này của ông rất hay, chỉ đáng tiếc, cho dù những người này giúp ông, thì ông cũng không đấu lại được tôi! Hôm nay, tôi phải giết bằng được ông!”, sắc mặt Lâm Chính lạnh tanh, cất bước đi về phía ông ta.

Nếu đối phương không chạy thì chuyện dễ giải quyết hơn rồi.

Nhưng Công Tôn Đại Hoàng vẫn rất bình tĩnh, ông ta nhìn Lâm Chính, lên tiếng: “Giết bằng được tôi? Ha ha, cậu tưởng cậu là vô địch sao? Đến bây giờ cậu vẫn chưa nhận rõ hiện trạng hả?”.

“Hiện trạng?”.

Lâm Chính hơi sửng sốt.

Phạch phạch phạch…

Giữa không trung bỗng vang lên tiếng cánh quạt đang quay của máy bay trực thăng.

Sau đó mấy chiếc máy bay trực thăng bay về phía này.

Mọi người ngạc nhiên, ngước mắt lên nhìn.

Hai con đường hai bên cũng nhanh chóng có mấy chiếc xe con màu đen lái tới, những chiếc xe này gần như lái với tốc độ như bay, sau đó phanh gấp ở lối vào hồ Ám Long, mặt đất xuất hiện từng vệt bánh xe.

Cửa xe mở ra, rất nhiều người ăn mặc kỳ quái xông tới, lấy Lâm Chính làm trung tâm, bao vây chặt chẽ.

“Là người của Cổ Phái!”.

Có người kêu lên.

Lâm Chính bừng hiểu ra.

Thảo nào Công Tôn Đại Hoàng bỗng dưng quay trở lại, chắc là do chi viện của Cổ Phái đến.

Lâm Chính bình thản nhìn.

Máy bay trực thăng bay đến càng ngày càng nhiều, ô tô cũng lái tới càng ngày càng nhiều, hai con đường ven hồ Ám Long gần như chật cứng xe, chiếc xe nào cũng có đầy cao thủ của Cổ Phái, tất cả đều ùa tới.

Cửa máy bay trực thăng mở ra, rất nhiều cường giả của Cổ Phái nhảy xuống từ độ cao mười mấy mét.

Không đến 10 phút, bên ngoài hồ Ám Long đã có mấy nghìn người của Cổ Phái.

Hơn nữa con số này còn đang không ngừng tăng lên.

Cảnh tượng hoành tráng như vậy khiến đám người đang hóng hớt đều vô cùng kinh ngạc.

Thế trận này… cũng lố quá đấy!

Công Tôn Đại Hoàng nói: “Các vị đi theo người này hay là theo Cổ Phái tôi đây?”.

“Chúng tôi đương nhiên là tin vào ông Công Tôn rồi!”.

“Người này lai lịch bất minh, có quỷ mới biết cậu ta là ai! Bây giờ cậu ta hãm hại ông Công Tôn, sao chúng tôi có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play