Nghe nói anh ta dùng độc đã đạt tới cảnh giới không tiếng động, vô hình vô ảnh. Chỉ một nhịp thở, một ánh mắt là có thể hạ độc trong vô hình, lấy mạng người từ xa, là tử thần độc thuật chân chính.

Người bên trên của thôn Dược Vương cũng là cao thủ độc thuật, nhưng so với Tiêu Khải Phong, người bên trên chưa bao giờ dám nói độc thuật của mình cao hơn anh ta, đánh giá về Tiêu Khải Phong cũng rất cao, thôn Dược Vương còn kêu gọi anh ta về với phe mình không chỉ một lần.

Chỉ tiếc Tiêu Khải Phong không đếm xỉa đến thôn Dược Vương.

Thôn Dược Vương chưa bao giờ bị ai phớt lờ như vậy, nhưng thôn Dược Vương lại không hề truy cứu. Người bên trên thậm chí còn không oán trách một lời, vẫn chiêu mộ anh ta.

Nhiều người đều kinh ngạc vì việc này.

Từ lúc nào mà người của thôn Dược Vương lại tốt tính như vậy?

Nhưng nghĩ kỹ lại, thôn Dược Vương quả thật không thể nổi giận với Tiêu Khải Phong.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Tiêu Khải Phong rất trẻ tuổi!

Anh ta là một vị thiên kiêu!

Một nhân vật xếp hạng 8 trên bảng thiên kiêu!

Một cao thủ độc thuật trẻ tuổi có nghĩa gì? Điều đó có nghĩa thiên phú anh ta rất đáng kinh ngạc, càng chứng tỏ đằng sau anh ta có một người thầy giỏi!

Xưa nay sức mạnh của thiên kiêu đều rất đáng sợ!

Thôn Dược Vương không thể đắc tội.

Ai cũng không ngờ Cổ Phái lại mời được Tiêu Khải Phong đến.

Đó là người mà ngay cả thôn Dược Vương cũng không thể mời được.

“Thần y Lâm, thôn Dược Vương chúng tôi vẫn biết khá nhiều thứ liên quan đến Tiêu Khải Phong. Mấy năm trước, người bên trên luôn muốn chiêu mộ Tiêu Khải Phong, do đó ông ta cũng đã từng làm điều tra. Tiêu Khải Phong không hề biết y thuật, nhưng cậu ta cực kỳ tinh thông độc thuật, cách hạ độc của cậu ta đã đạt đến trình độ thần không biết quỷ không hay, hơn nữa lòng dạ cậu ta cũng rất độc ác! Lần này Cổ Phái mời cậu ta đến, có cậu ta ở đó, độc vật và chướng khí ở hồ Ám Long chắc chắn sẽ không thể gây ảnh hưởng gì cho người của Cổ Phái. Nếu cậu lại đi đến hồ Ám Long, e rằng sẽ lành ít dữ nhiều. Thần y Lâm, tính kế lâu dài đi”, Thủ Mệnh đề nghị.

Tầng lớp lãnh đạo của Cổ Phái cộng thêm một vị Độc Hoàng Tiêu Khải Phong, đội hình này ngay cả người bên trên cũng không chống đỡ nổi.

Mặc dù Lâm Chính có thể đánh bại người bên trên, nhưng đội hình hoành tráng này muốn diệt một thần y Lâm đúng là quá đơn giản.

Lúc này mà Lâm Chính vẫn kiên trì đến hồ Ám Long chẳng khác nào đưa đầu vào chỗ chết.

“Bây giờ hồ Ám Long có bao nhiêu người?”.

Lâm Chính im lặng một lúc rồi hỏi.

“Hơn một nghìn! Thế lực các nơi phải đến mấy chục, hơn nữa đều là tinh nhuệ, đều đến vì bí tịch y thuật của cậu!”.

“Có bao nhiêu liên quan đến Cổ Phái?”.

“Hơn nửa số đó”.

“Tôi biết rồi”.

“Thần y Lâm, cậu vẫn đi sao?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play