Dù bọn họ có chút căn cơ võ công, nhưng vẫn không chống lại được đối phương đông người, đánh ngã một hai người, thì mình cũng bị ăn đòn, nằm bẹp dưới đất.

“Đãnh gãy hết tay chân bọn họ!”.

Từ Thiên bước xuống xe, sắc mặt lạnh tanh quát.

“Vâng, ông Thiên!”.

Người ở bên cạnh đáp, rồi phất tay một cái.

Rắc! Rắc! Rắc!

Tiếng xương gãy vang lên không ngớt.

Sau đó từng tiếng hét thảm thiết thấu trời xanh vang lên.

Từ Thiên nhìn những người này, rồi lấy điện thoại ra, gọi cho Lâm Chính.

“Thế nào rồi?”, Lâm Chính đang ngồi trong một chiếc Bentley, tay cầm điện thoại, bình thản hỏi.

“Chủ tịch Lâm, đã xử lý xong xuôi rồi”, Từ Thiên cung kính đáp.

“Đừng mất cảnh giác, chắc là nhà họ Lâm sẽ phản công đấy!”.

“Vâng, Chủ tịch Lâm”.

Từ Thiên tắt máy, phất tay, rồi dẫn người rời đi.

Còn Lâm Tử Yến đang đến Nha Sơn cũng nhận được điện thoại của một người nhà họ Lâm khác.

“Cô chủ, không ổn rồi, người chúng ta phái đi bắt Lâm Chính… xong cả rồi!”.

“Cái gì?”. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2. Chúng Ta Bắt Đầu Lại Nhé
3. Gợn Sóng Không Tên
4. A Chức
=====================================

Toàn thân Lâm Tử Yến run lên, còn tưởng là mình nghe nhầm.

Cô ta nhìn chằm chằm người nhà họ Lâm đang cầm điện thoại, run giọng kêu lên: “Cậu… cậu nói lại lần nữa xem nào! Rốt cuộc là có chuyện gì?”.

“Cô chủ, người chúng ta phái đi bất ngờ bị người ta tập kích, tất cả đều bị đánh gãy tay chân. Là người đi đường giúp họ báo cảnh sát và gọi cho chúng ta!”, người kia muốn khóc mà không có nước mắt.

Sắc mặt Lâm Tử Yến trắng bệch.

Nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

“Có vấn đề… Chắc chắn là có vấn đề!”.

Cô ta thì thào, rồi vội vàng lấy điện thoại trong túi xách ra, gọi tới một số.

“Sao vậy Tử Yến?”, đầu bên kia là một giọng nói khàn khàn.

“Xảy ra chuyện rồi, chúng tôi bị một đám người không rõ thân phận tập kích!”.

“Không rõ thân phận?”.

“Đúng vậy, không ngờ tên Lâm Chính kia không hợp tác với chúng ta, tôi đang định bắt cậu ta lại, cho cậu ta nếm mùi đau khổ, ép cậu ta phải hợp tác. Nhưng không ngờ chúng tôi vừa phái người đi, thì bọn họ đã bị tập kích, toàn quân bị diệt…”

“Thế à…”, đầu bên kia rơi vào trầm mặc.

“Liệu có phải là Lâm Chính giở trò không nhỉ?”, Lâm Tử Yến vội hỏi.

“Một thằng vô dụng bị đuổi khỏi gia tộc, còn chạy đến nhà khác làm một thằng ở rể bất tài, cô nghĩ cậu ta có tài cán gì mà đối đầu với nhà họ Lâm chúng ta chứ?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play