“Ha ha, không cần ra tay, rút người về đi”, Nhậm Quy cười nói.

Cư Chí Cường ngạc nhiên nhìn ông ta: “Chú Nhậm, chú có ý gì?”.

“Phái người động vào nhà máy của Dương Hoa chỉ là hạ sách, thật ra chưa đến mức bất đắc dĩ, tôi sẽ không chủ động dùng thủ đoạn đó đối phó Dương Hoa. Bây giờ đã có cách tốt hơn để đối phó Dương Hoa, nên kế hoạch này tạm thời từ bỏ!”, Nhậm Quy cười híp mắt nói.

“Ồ?”.

Mọi người nghe vậy đều lên tinh thần, đồng loạt sáp lại, vội hỏi: “Ông Nhậm, rốt cuộc là cách gì?”.

“Mau nói đi!”.

“Bây giờ chúng tôi đều sứt đầu mẻ trán đây!”.

Bọn họ thay nhau lên tiếng, sốt ruột không chịu được.

Nhậm Quy lại nhếch khóe miệng, mỉm cười nói: “Bây giờ còn chưa thể nói, đợi lát nữa các người sẽ biết thôi!”.

Bọn họ nghe vậy đều đưa mắt nhìn nhau, không hiểu được ý của Nhậm Quy.

Cư Chí Cường cũng âm thầm nhíu mày.

Đã là lúc nào rồi mà còn chơi trò bí hiểm.

Lúc này, cửa được mở ra, vài bóng người đi vào.

Nhậm Quy lập tức đứng dậy.

“Ông là Vương Khang phải không? Chào ông, ha ha ha…”, Nhậm Quy cười lớn, lập tức tiến tới bắt tay với Vương Khang.

Các ông lớn ở đây đều ngạc nhiên.

“Vương Khang?”.

“Là Vương Khang của Dương Hoa?”.

“Chuyện… Chuyện này là sao? Sao ông ta lại đến đây?”.

Bọn họ kinh ngạc, tất cả đều la lên.

Cư Chí Cường suýt chút nữa không ngồi vững.

Vương Khang là ai? Đó là một trong những lãnh đạo cấp cao của Dương Hoa!

Mặc dù bây giờ bọn họ đã khai thác được không ít nhân tài, cũng đã mua chuộc nhiều người từ Dương Hoa, nhưng những người này đa số đều là cấp vừa hoặc cấp thấp, không hề có một ai cấp cao!

Không phải người cấp cao ý chí kiên định, mà là người ở cấp cao đã là thành viên nòng cốt thuộc về Dương Hoa, bọn họ phải đưa ra lợi ích lớn thế nào mới có thể khai thác người từ tầng lớp cấp cao?

Điều đó là gần như không thể!

Huống hồ, Dương Hoa cũng không phải kẻ ngốc, tầng lớp cấp cao muốn phản bội Dương Hoa thì cái giá phải trả chắc chắc vô cùng thảm khốc.

Do đó, khai thác được một người cấp cao từ Dương Hoa đứng về chiến tuyến của bọn họ là chuyện cực kỳ khó khăn.

Nhưng không ngờ… Vương Khang của Dương Hoa lại đến đây…

Bọn họ mở to mắt há hốc miệng, khó tin nhìn ông ta.

Vẻ mặt Vương Khang mất tự nhiên, liếc về phía cửa.

Nhậm Quy hiểu ý, lập tức phất tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play