Anh vừa dứt lời, Tư Mã Tàng liền biến sắc.

Trịnh An Sơn cũng nhíu mày, nghiêm giọng nói: “Này chàng trai, cậu muốn cá chết lưới rách sao?”.

“Vậy thì phải xem các ông rồi, có lẽ các ông sẽ nghĩ thủ đoạn này của tôi thật ngu xuẩn, thật lỗ mãng, nhưng thực ra cách làm này cũng rất thẳng thắn. Con người tôi không thích những thứ lòe loẹt không thực tế, kẻ thù chính là kẻ thù, bạn bè chính là bạn bè, ai cần giúp thì giúp, ai cần giết thì giết!”, Lâm Chính đưa súng cho người bên cạnh, lau tay, rồi bước tới.

Sắc mặt của những người thế gia Tư Mã rất khó coi.

Tư Mã Tàng không nói câu nào.

Đúng vậy…

Cách này rất ngu xuẩn, nhìn có vẻ cũng rất đơn giản.

Nhưng… nó hiệu quả.

Tư Mã Tàng cao ngạo đến đâu cũng không muốn dùng tính mạng của mình để đổi với tính mạng của người thân bạn bè Lâm Chính.

Trong mắt những người như ông ta, tính mạng của bọn họ đáng giá mấy đồng chứ?

Hành động này của Lâm Chính nhìn thì đơn giản thô bạo, nhưng hiệu quả rất rõ rệt.

Lâm Chính bước tới.

Những người của thế gia Tư Mã đang đứng ngăn cản trước mặt anh đều thầm nuốt nước bọt, có người còn cắn răng, vẫn không chịu tránh đường.

Nhưng ngay sau đó, mười mấy cây súng chĩa vào anh ta.

Người kia run rẩy, không thể không tránh ra nhường đường.

Bọn họ biết chắc những người kia sẽ thực sự bóp cò.

Thế là dần dần, tất cả đều tránh đường, không dám ngăn cản nữa.

Lâm Chính đi tới trước mặt người đã khiêu khích anh lúc trước mới dừng lại.

Người kia sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng, cơ thể khẽ run rẩy, hiển nhiên đang rất sợ hãi.

Anh ta nuốt nước bọt, vội nhìn về phía Tư Mã Tàng, ánh mắt cầu xin giúp đỡ.

Tư Mã Tàng lập tức lên tiếng: “Thần y Lâm…”

Nhưng ông ta vừa thốt ra được ba chữ này, Lâm Chính bỗng giơ tay lên, túm lấy tóc người kia, ném vào bức tường ở phía sau.

Vèo!

Người đàn ông vạm vỡ cao gần 1m9 lập tức bay đi như một bao cát, nặng nề ngã lăn ra đất.

Mọi người trong phòng đều như ngừng thở.

“Thần y Lâm! Cậu làm cái gì vậy?”, Tư Mã Tàng đập bàn đứng dậy.

“Từ Thiên!”.

Lâm Chính quay sang hét lên một tiếng.

“Cậu Lâm!”, Từ Thiên cúi đầu, cung kính nói.

“Ai trong số bọn họ dám làm bừa thì lập tức nổ súng!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Vâng”, Từ Thiên lớn tiếng đáp, giọng nói đanh thép.

Tất cả người của thế gia Tư Mã đều ngớ ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play