Uống rượu quá liều?

Tửu lượng của Thái Yến thế nào, chẳng lẽ những người cùng ký túc xá như bọn họ lại không biết? Sao cô ta có thể uống quá liều được chứ?

“Viên Viên, rốt cuộc là có chuyện gì? Tiểu Yến… sao lại chết được?”, vành mắt Tô Dư đỏ hoe, vừa khóc vừa hỏi.

“Làm sao mà mình biết được, tối hôm qua cậu ấy bỗng nhiên uống lấy uống để, bọn mình không ngăn cản được, sau đó cậu ấy uống say, rồi đi ngủ. Sáng nay mình vừa tỉnh dậy thì đã thấy cậu ấy tắt thở…”, ánh mắt Chu Văn Văn lóe lên tia sáng, thuận miệng đáp.

“Các cô không ép cô ta uống đấy chứ?”, Lâm Chính bổ sung một câu.

“Ép? Ý cậu là gì? Chúng tôi chỉ uống rượu bình thường, sao lại ép được chứ? Cậu coi chúng tôi là loại người gì hả?”, đạo diễn Đổng trầm giọng quát, những người còn lại cũng vô cùng tức giận.

Lâm Chính phớt lờ bọn họ, an ủi Tô Dư: “Dù thế nào cũng phải chờ có báo cáo kiểm tra rồi mới tính tiếp”.

Tô Dư gật đầu.

Bỗng dưng xảy ra chuyện này, Tô Dư và Tào Tiểu Kiều đều vô cùng hoảng hốt, cũng cực kỳ khó chịu. Dù sao cũng là bạn cùng phòng đã sống chung mấy năm, bỗng nhiên không còn, đối với hai cô gái đây cũng là cú sốc khá lớn.

Lâm Chính đưa bọn họ về trường rồi quay lại công ty.

Anh không có hứng thú quan tâm đến chuyện này.

Những chuyện còn lại vẫn phải theo trình tự, nên làm thế nào thì làm thế ấy.

Nhưng…

Chưa được nửa ngày, Tống Kinh đã gọi điện thoại tới.

“Cậu Lâm… bộ phim này… có lẽ xảy ra chút vấn đề”.

“Có chuyện gì vậy? Không đủ tiền sao?”, Lâm Chính nhíu mày hỏi.

“Không phải vấn đề về tiền, mà là nữ chính, chị gái cậu… bị kiện rồi”, Tống Kinh trầm giọng nói: “Nếu cô ấy không thể tránh được vụ kiện này, thì có lẽ sẽ ảnh hưởng đến việc khai máy của bộ phim… Cậu xem nên xử lý thế nào đây?”.

“Cái gì? Bị kiện?”.

Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.

Anh còn chưa kịp hoàn hồn thì lại nhận được một cuộc gọi khác.

Chính là Tô Nhu gọi đến.

Lâm Chính cảm thấy không ổn, liền ngắt cuộc gọi với Tống Kinh, rồi ấn nút nghe.

“Lâm Chính, rốt cuộc chị Tô Dư xảy ra chuyện gì vậy?”, Tô Nhu cuống lên hỏi.

“Có xảy ra chuyện gì đâu? Anh vừa đưa chị ta về trường, sao thế?”, Lâm Chính khó hiểu hỏi.

“Nhưng tại sao có người mang vòng hoa và quan tài đến nhà bác cả, nói là đòi chị Tô Dư trả lại công bằng?”, Tô Nhu hỏi.

Lâm Chính nghe thấy thế liền trở nên im lặng.

Sau khi nhà họ Tô sa sút, mấy đứa con của bà cụ Tô cũng tách ra, còn bà cụ thì vẫn sống ở căn nhà cũ của cả họ. Nghe nói giai đoạn này Tô Quảng luôn ở bên cạnh bà ta.

Tô Thái sống ở khu ngoại ô cách khá xa. Là con trai cả nhà họ Tô, Tô Thái ngoài việc phải xử lý mọi chuyện thì cũng tự kinh doanh. Bởi vì trước đây toàn bộ tinh lực đều dồn vào nhà họ Tô nên việc buôn bán cá nhân ông ấy cũng không làm lớn. Sau khi nhà họ Tô sụp đổ, ông ta cũng dựa vào việc kinh doanh của mình để duy trì chi tiêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play