Editor: Hanh Doan
Biến cố bất thình lình xảy ra dọa cho Võ Đế giật mình lùi về sau một bước, Chu Vân Kiến cũng là nhìn thấy Võ Đế vui quá mà quên mất mình còn có cái bụng to. Trong bụng là tên nhóc không dễ chọc, hiện giờ còn chưa chui ra đã một lời không hợp liền quậy phá không ngừng. Nếu sinh ra rồi, đoán chừng sẽ muốn lật trời qua biển.
Chu Vân Kiến nhẹ nhàng trấn an hỗn thế ma vương trong bụng, có hơi hoảng loạn ngẩng đầu lên nhìn Võ Đế, nói: “Hay là….. chúng ta vào nhà rồi lại nói?”
Trên mặt Võ Đế hiện lên vài phần mê mang, hắn không nghĩ tới thuật dịch dung bây giờ đã phát triển đến mức độ này rồi, hằn vừa mới sờ lên liền có cảm giác như sờ soạng bụng bà bầu thật vậy. Thời điểm mẫu hậu sinh Yến Hà, hắn đã mười mấy tuổi, đã từng được mẫu thân dắt tay hắn sờ vào đệ đệ khi còn trong bụng mẹ. Nhưng mà đệ đệ của hắn tương đối ôn hòa, có lẽ Hoàng Hậu giấu một con thỏ tung tăng nhảy nhót trong bụng.
Hai người cùng nhau trở về phòng, vừa mới đóng cửa lại, Võ Đế liền vội vàng không chờ nổi mà ôm Chu Vân Kiến vào lòng, hung hăng hôn lấy hôn để. Chu Vân Kiến cũng không khống chế nổi bản thân, hai người môi lưỡi giao triền, hôn nhau ước chừng thời gian nửa chén trà nhỏ. Chu Vân Kiến bị hôn đến nỗi đại não có chút thiếu oxy, đỡ góc bàn thở hổn hển một hồi lâu.
Võ Đế nắm tay y, nói: “Hoàng Hậu…. trẫm cũng rất nhớ ngươi.”
Xem tư thế này của Võ Đế là biết hắn muốn làm cái gì. Tiểu biệt thắng tân hôn, đã qua chừng nửa năm, đố với một người đàn ông đã khai trai mà nói quả thực là quá dày vò. Hắn đến đây đều tập trung đánh giặc, không cần nghĩ cũng biết hàng tồn kho nhiều bao nhiêu. Nhưng mà Chu Vân Kiến không thể làm được! Đối mặt với Võ Đế đã dựng lều trại, Chu Vân Kiến khóc không ra nước mắt, lấy tay cản lại, nói: “Hoàng Thượng, từ từ đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play