Editor: Trinh Nguyễn.
"Chạy rồi?"
Chu Vân Kiến đột nhiên ngồi dậy, Xấu Quất nằm sấp bên cạnh y hoảng sợ, nó giống như một con tôm cong lưng lại, sợ tới mức dựng lông mèo. Vừa nhìn chỉ là chủ nhân sửng sốt, liền yên tâm nằm sấp xuống. Nó trừng mắt nhìn Chu Vân Kiến, mở miệng kêu một tiếng: "Meo ngao ngao ngao ngao ngao...!! ”
Chu Vân Kiến:...
Mỗi lần nghe thấy tiếng kêu của Xấu Quất, Chu Vân Kiến đều phải định nghĩa lại loài sinh vật mèo này. Tiểu bảo bối vừa hoạt bát vừa đáng yêu này, trong ấn tượng của y đã biến thành đồng nghĩa với vừa xấu vừa lôi thôi. Hơn nữa nó rất dễ ăn, ăn giống như phần ăn của con người vậy, có thể ăn hơn phân nửa bát canh cá trộn cơm, cũng như các loại thức ăn khác.
Khi Chu Vân Kiến đi qua Sơn Đông đã cứu Xấu Quất, chỉ là không đến mười ngày, bộ lông của Xấu Quất đã có chút bóng dầu. Hoàng hậu nuôi mèo quả nhiên không giống người thường, khẳng định cho nó ăn không hề đau lòng, cho nên thức ăn tự nhiên không tệ. Chỉ là cho dù có nuôi nó thế nào, nó vẫn xấu xí như vậy. Xấu đến mức Chu Vân Kiến hoài nghi nhân sinh, trên đời này sao lại có mèo xấu xí kỳ lạ như vậy?
Nhưng mà không sao, xấu thì cho xấu vậy! Thú cưng, cũng không nhất thiết phải đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play