Editor: Hanh Doan
Thở ra một ngụm hơi màu trắng như sương mù, Chu Vân Kiến túm chặt áo choàng, quàng kín lớp lông chồn trên cổ, ngăn chặn gió lạnh. Võ Đế cưỡi ngựa xoay trở về, xuống ngựa đỡ Chu Vân Kiến từ trên xe ngựa xuống.
Như thế nào là ngàn dặm đóng băng, vạn dặm tuyết bay? Chu Vân Kiến sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cuối cùng cũng hiểu rõ Bắc Cương rộng lớn mạnh mẽ đến thế nào.
Y hà hơi vào lòng bàn tay, nói: “Từ mười mấy tuổi, Hoàng Thượng đã bắt đầu sống ở Bắc Cương này, khó trách lại có thể rèn luyện ra được bản tính trầm ổn bình tĩnh như vậy.”
Võ Đế biết y lại bắt đầu tâng bốc mình, cũng không đành lòng chọc thủng y, thật ra bản thân hắn đã có tính tình như vậy từ nhỏ. Cho dù là lúc khoảng ba tuổi cũng đã có bộ dáng bình tĩnh vững vàng như này rồi. Ngay cả mẫu thân của hắn, lúc đó là Dung phi, cũng cảm thấy đứa nhỏ này sinh ra đã không bình thường. Nhưng dù sao cũng là miếng thịt trên người mình rơi xuống, có thế nào thì cũng phải che chở bảo vệ thật tốt. Cũng may lúc ấy Dung phi cũng không phải là rất được sủng ái, nàng ấy xuất thân từ nhà võ tướng, từ nhỏ đã tập võ, dáng người cũng không thể nói là rất quyến rũ, vì hằng năm đều ở Bắc Cương, nên dáng vẻ cũng không thể nói là rất xinh đẹp. Nhưng dù sao trông cũng đoan trang, bởi vậy, tiên hoàng trước khi chết, đã tấn phong cho nàng ấy danh hiệu Đoan Dung quý phi.
Hiện giờ, người phụ trách đóng giữ Bắc Cương chính là cữu cữu ruột của Võ Đế, cũng là con trai độc nhất của ông ngoại hắn, An Bắc đại tướng quân.
Đoan Dung Thái Hậu, nhà nội họ Thẩm, đệ đệ nhà mẹ đẻ tên là Thẩm Đạc. Thẩm Đạc làm người chính trực, đang tuổi tráng niên, có tài dụng binh như thần, xứng đáng gánh trọng trách cao cả. Biết được Võ Đế đích thân tới Bắc Cương, liền đi ra ngoài đại doanh nghênh đón.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT