Chu Vân Kiến nghẹn cười, ở chung với Võ Đế lâu rồi y liền phát hiện, tên tiểu tử này chính là một tên nhóc đáng yêu thích nghĩ một đằng nói một nẻo. Để hai bộ đồ ngủ tơ lụa lên giường, tự mình hầu hạ Võ Đế thay quần áo.
Võ Đế lại cảm thấy có chút không được tự nhiên, hắn lùi về sau một bước, nói: “Để ta tự làm là được!”
Chu Vân Kiến nhìn hắn cởi long bào, vắt lên trên cột, bản thân lại đi vòng ra sau cột. Vừa vặn che khuất tầm mắt của Chu Vân Kiến. Hiện tại, Võ Đế đề phòng Chu Vân Kiến cứ như đề phòng lưu manh, nhưng cũng không đến mức quá bảo thủ. Vì thế Chu Vân Kiến cảm thấy, độ nóng trong mối quan hệ giữa hai người cũng tương đối được rồi. Lần này, một là y không đùa giỡn hắn, hai là không trêu chọc hắn, ba là không đi quá giới hạn thêm một bước. Y thẳng thắn treo áo ngủ lên cây cột cho hắn, còn mình lại đi vào sau bình phong thay bộ áo ngủ màu trắng gạo có thêu hoa văn áng mây chìm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT