EDITOR: NGUYỄN QUYÊN
Hũ giấm chua lâu năm này chậm rãi quay đầu lại nhìn Chu Vân Kiến, mặc dù không nói gì, nhưng khí tức xung quanh hắn ta khiến y không biết làm thế nào mới được. Chỉ thấy Võ Đế cúi xuống nhặt ống nhòm lên và hỏi: “Kiến Kiến chưa bao giờ nói chuyện này với ta a?”
Chu Vân Kiến cười một cách ngượng ngùng: “Chuyện này không phải... manh mối cũng không quan trọng lắm, cho nên mới không nói cho người biết.”
Nói thật, chuyện Vân Tà là công hay thụ thực sự không phải là một đầu mối quan trọng đối với Võ Đế. Mấu chốt là, Tiểu Kiến Kiến thân yêu của hắn đã bí mất gửi thư liên lạc với Vân Tà hơn nửa năm, hơn nữa còn thường xuyên bí mật gặp gỡ hắn ta. Một người là thụ, cả ngày bí mật gặp gỡ với một công là có dụng ý gì chứ?
Tên Vân Tà này cũng không phải là con chim tốt đẹp gì.
Võ Đế cứ thế thầm ghim trong lòng, nhưng hắn ta tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ rằng Hoàng hậu nhà hắn làm chuyện có lỗi với hắn ta. Ngoài mặt, hắn ta không nói gì, chỉ nghịch kính viễn vọng trong tay và nói: “Kiến Kiến, cái này là gì vậy?”
Thấy hắn ta muốn chuyển đề tài, Chu Vân Kiến lập tức tiến lên nói: “A! Hoàng thượng, cái này gọi là kính viễn vọng! Nào, ngài đưa lên mắt, sau đó nhắm một mắt lại, có phải có thể nhìn rõ những chỗ xa xa sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT