EDITOR: NGUYỄN QUYÊN
Sau khi nghe thấy tiếng ồn ào, Chu Vân Kiến quay đầu lại thì nhìn thấy tiểu ca Chung Ly thân mặc thanh y đang xông vào. Người canh ở cửa đang ngăn cản hắn, rất lễ phép giải thích với hắn: “Tiểu công tử không được vào trong đâu, ngài nghe chúng tôi giải thích đã, chỗ chúng thần nhiều máy móc hạng nặng, lỡ như ngài bị thương thì không tốt lắm. “
Tiểu ca nói: “Không sao đâu, ta gặp Thịnh tiên sinh là có việc! A, ta nhìn thấy Thịnh tiên sinh rồi!”
Chu Vân Kiến giả vờ như không nghe thấy gì, quay người đi về hướng ngược lại. Tuy nhiên, Chung Ly đã tức tốc dịch chạy đến chỗ y và hỏi: “Tại sao ngài lại trốn ta? Tiên sinh nhà ta bảo ta đưa thuốc cho ngài! Ngài trốn ta, ta làm sao đưa thuốc cho ngài được!”
Hai người canh gác cứ nhìn thẳng vào bọn họ, họ nhìn Chung Ly như thể họ không thể tin được mọi thứ trước mắt. Chung Ly lịch sự mỉm cười với họ, sau đó quay sang Chu Vân Kiến, lấy thuốc ra và nhét vào tay y, nói: “Mỗi ngày một viên, uống đều đặn! Lần trước ta đến đưa thuốc cho ngài, nhưng kết quả vẫn bị ngài nhốt ở ngoài cổng! Hại ta về nhà bị tiên sinh mắng cho trận. Còn muốn đích thân đi đưa thuốc cho ngài. Giờ thì tốt rồi, ngài nhớ uống thuốc! Ta đi đây!”
Nhìn thấy lọ thuốc nhỏ trong tay, Chu Vân Kiến đột nhiên cảm thấy có chút quen mắt, đây không phải là thuốc lần trước lão tiên sinh đưa cho y sao? Nhìn thấy Chung Ly chuẩn bị rời đi, Chu Vân Kiến nói: “Đừng đi! Đứng lại cho ta! Người đâu, trói cậu ta lại cho ta!”
Vậy mà tiểu ca Chung Ly cũng không hề vội vã, trong nháy mắt thi triển thuật dịch chuyển tức thời, Chu Vân Kiến móc bao thuốc từ trong ngực ra, tạt thẳng vào mặt cậu ta. Chung Ly quơ quơ tay, cả người run cầm, nhẹ nhàng ngã vào vòng tay của Chu Vân Kiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT