Lôi Dương cười: “Bọn mày làm thế rất tốt, bây giờ chuẩn bị cho bọn tao một chiếc xe.”
Mày Trác Nhất Thần khẽ nhíu lại vẻ tức giận, Thẩm Giai Di lúc này dường như cảm nhận được niềm tin vào anh ta. Ánh mắt Trác Nhất Thần nhìn cô liên tục như cô ra hiệu, Hàng Cẩn  bên cạnh cũng thừa biết anh đang nghĩ gì rồi. Đáy mắt hai người nhìn nhau như đang nói chuyện thầm.
Thẩm Giai Di nghĩ rồi, cho dù cảnh sát có đáp ứng mọi chuyện thì sau khi bọn chúng trốn được khỏi đây cũng sẽ giết cô mà thôi hoặc là cảnh sát sẽ không theo ý bọn chúng, cô vẫn sẽ phải chết chi bằng tạo ra sơ hở để tự cứu lấy mình. Cô đang chờ cơ hội.
Lôi Dương hét lớn: “Rút điện thoại ra lệnh ngay cho tao, bọn tao không có kiên nhẫn đâu.”
Trác Nhất Thần móc từ trong túi ra một chiếc điện thoại đưa lên chuẩn bị gọi. Cơ hội chính là lúc này, Trác Nhất Thần liền nhanh chóng ném điện thoại vào đầu tên Lôi Dương, Thẩm Giai Di đưa chân ra đá mạnh vào chân hắn. Lôi Dương mất tập trung mà chúi xuống nhân cơ hội này Hàng Cẩn  tiến lên đá mạnh một cú vào mặt hắn, súng trên đất ném cho Trác Nhất Thần. Vừa lấy lại được súng anh liền nổ luôn một phát vào tay Lôi Dương, súng rơi xuống đất Thẩm Giai Di cũng thoát được vòng vây. Cố Nam Khê nhanh chóng kéo con bé về phía cô. Bọn đàn em của Lôi Dương một nửa bị tóm gọn, nửa còn lại bị bắn đưa vào cấp cứu.
Trác Nhất Thần thành công bắt được Lôi Dương mang về quy án, cả Hàng Cẩn  với Cố Nam Khê liền thở phào. Cố Nam Khê xem xét hỏi cô: “Có bị sao không? Có bị thương chỗ nào không?”
Thẩm Giai Di lắc đầu ôm cô thật chặt. Vẫn là lúc đó Giai Di phản ứng nhanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play