Ngồi trong đây mà anh còn luôn lo lắng cho buổi triển lãm kia không biết xử lý ra sao quan trọng hơn là cô liệu có giận anh không. Nghĩ tới đây thôi anh lại thở dài một hơi nữa.
Viên kiểm sát kia cuối cùng cũng không còn kiên nhẫn nữa liền đập bàn: “Rốt cuộc anh có khai không? Cảnh sát chúng tôi không phải là đồ chơi để người ngoại quốc các anh tùy ý đùa giỡn.”
David nắm chặt tay cố gắng không giận, hắn ta rõ ràng là đang cố ý xúc phạm anh đây mà, giọng anh lạnh lùng: “Tôi nói rồi, tôi sẽ không nói gì cho tới khi luật sư của tôi tới đây.”
David bị đưa trở lại một căn phòng, anh bị tạm giam nhưng rốt cuộc cũng không hiểu vì sao người của mình còn chưa đến cũng đã qua một đêm rồi. Rốt cuộc thì sai ở chỗ nào, đáp tội với ai. Vừa mới nghĩ vậy đầu anh liền lóe lên một cái tên. Hàng Cẩn , chắc chắn là hắn rồi với địa vị của hắn ra tay thủ đoạn như này mới đúng. Hắn là vì muốn cảnh cáo hay thực sự muốn dồn anh vào chỗ chết đây. Không được rồi nếu cứ tình trạng này thì sẽ không ổn, David liền đứng dậy gọi một viên kiểm sát đứng bên ngoài nói nhỏ với anh ta vài điều. Sau khi anh nhờ xong thì viên kiểm sát kia cũng chạy đi, David nghiến răng cười lạnh: “Muốn cướp cô ấy từ tay tôi? Cứ chờ đi, không dễ vậy đâu.”
-----------------------------------
Trong văn phòng Hàng Cẩn  đang tập trung xem tài liệu thì thư kí đi vào cúi đầu nới với anh: “Cậu chủ, đã xử lý xong xuôi nhưng bên phía cảnh sát có chút sơ xuất.”
Chiếc bút vừa ký trên tay đột nhiên dừng lại, bản báo cáo được bỏ qua một bên từng ngón tay đan vào nhau mắt nhìn trên màn hình máy tính giọng anh vừa phải: “Nói đi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play