Lời vừa dứt tay cô đang giữ không trung liền rơi xuống, còn chưa chạm được vào mặt Trình Tô. Tim ngừng đập hơi thở cũng không còn. Trình Tô ôm Hứa Dĩ hét lên: “Tôi xin cô mà… mở mắt ra nhìn tôi đi… á…aaaaaa…”
Trình Tô đau đớn ôm thân xác đang nguội lạnh của Hứa Dĩ mà khóc đầy đau đớn.
“Tốt, cắt!”
Nhân viên hậu kỳ lấy tay lau những vệt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Tô Hựu đang nhắm mắt liền bật dậy: “Ôi trời, xém nữa tắc thở…”
Cả người cô dính đầy phẩm màu, gương mặt trang điểm rất chi là tỉ mỉ, nếu không phải đang diễn cô thực sự bị làm cho đống hóa trang này tin rằng mình đang chảy máu sắp chết tới nơi. Trần Hạo vẫn còn quỳ dưới đất, Tô Hựu đưa tay lên gõ vào đầu cậu: “Tôi còn chưa chết đâu, chỉ là diễn thôi…”
Lúc này gương mặt méo mó của Trần Hạo mới lấy lại bình tĩnh, trợ lý của cậu ta cũng đi tới đem khăn giấy cho cậu ta lau nước mắt. Thấy bộ dạng của cậu cô liên bất giác cười tươi một cái, tay dính phẩm màu chấm nhẹ một cái lên mũi cậu ta nói: “Cậu diễn tốt lắm, cảm ơn cậu lần trước đã đứng về phía tôi, khi nào rảnh tôi mời cậu ăn cơm.”
Trần Hạo tất nhiên rất vui khủy tay lên lau vết phẩm màu càng ngoèn ra bên cạnh thành một mảng hồng hồng nổi bật trên nền da trắng của cậu ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT