Cô ta lắc đầu rồi bắt đầu lấy bình truyền nước sau đó tiêm một chút thuốc vào trong đó. Nhân tiện vào phòng tắm lấy một cái khăn ướt lau người giúp cô. Đến khi xong xuôi mới đẩy cửa ra ngoài. Bên ngoài Hàng Cẩn vẫn đứng chờ, bộ dáng có vẻ mệt mỏi rồi.
Giọng anh vang lên: “Cô ấy sao rồi?”
“Ổn rồi, lát nữa tỉnh dậy sẽ không sao nữa.”
“Ừm, vậy phiền cô rồi.”
“Không có gì, tôi làm công lấy lương thôi, tôi về đây.”
Hàng Cẩn không đáp lại, đẩy cửa chạy vào phòng. Trên giường cô đã ngủ ngoan ngoãn có điều cái áo anh mặc cho cô trước đó đã bị cởi bỏ. Vốn dĩ muốn che giúp cô mà cô ta lại cởi ra như vậy. Hàng Cẩn vào nhà tắm lấy một bộ mới ra mặc lên người giúp cô. Xong xuôi anh còn nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cô. Ngắm nhìn bộ dáng ngủ ngon của cô tâm trạng anh cũng bớt u ám phần nào. Nhớ lại lúc cô mất tích dọa anh tức chết cũng may chỉ là chút sơ xuất nhỏ thôi.
Anh nhìn những vết thương trên mặt cô mà đau đớn, lẽ ra anh nên cảnh giác hơn với Cố Nhân Tích nhưng không sao, sau này sẽ không còn Cố Nhân Tích nào dám đối xử với cô như vậy nữa. Anh hôn nhẹ lên trán cô rồi đứng dậy rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT