Bây giờ anh nghe Cố Nam Khê nói vậy mới để ý thật kĩ, hình như đúng là có chút giống cô thật.
“Anh thấy cũng không hẳn.”
“Anh nhìn này, trên cổ cô ấy có một nốt ruồi son giống em hơn nữa vị trí y hệt. Thực sự cảm thấy bức họa này như đang vẽ em vậy.”
“Ừm, có thể là một người hâm mộ em.”
Cố Nam Khê nghe được lời này cảm thấy rất vui, lần đầu tiên trước mặt David kiễng chân lên nhéo má anh: “Có thật không? Hay anh lại giở trò? Nói mau, là anh thuê người vẽ em đúng không?”
Nghe lời truy vấn của cô mặt anh nghệt ra không biết phải nói gì. Cố Nam Khê ngược lại rất vui: “Được rồi, trông biểu cảm của anh kìa, là anh làm thì anh nhật thôi cần gì phải chột dạ không nhận, món quà này em rất vui, lát nữa em sẽ nói với nhân viên đấu giá giữ lại bức tranh này, dù không phải anh vẽ nhưng nó thực rất có ý nghĩa với em. Anh trai yêu quý của em, em lại yêu anh thêm một chút rồi đấy.”
Vừa nói xong cô cũng kéo lấy tay anh, bàn tay nhỏ hơi chai của cô khẽ nắm lấy tay David kéo vào bên trong: “Đi thôi, em cũng có một món quà cho anh đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT