Cố Nam Khê tiến lên đặt bàn tay lạnh của mình nắm lấy bàn tay Thẩm Giai Di, biểu cảm trên gương mặt muốn nói cho Thẩm Giai Di rằng ‘sẽ không sao đâu, có chị ở đây rồi’.
Hàng Cẩn cho người đi lo liệu lễ tang, lúc anh đi Thảm Giai Di liền kéo tay anh lại giọng nói vô tình: “Đừng cho người đàn ông đó tới, ông ta không xứng đáng.”
“Được!”
Tầm chiều thi thể của Thẩm Mạn Đình đã bắt đầu được an táng.
Một đoàn xe xếp hàng dài, trời lại mưa lớn nên cũng không có bao nhiêu người tới viếng. Từng người từng người một cầm chiếc ô đen gương mặt ai cũng tỏ vẻ bi thương. Sau khi lễ an táng làm xong Mọi người cũng ra về còn lại ba người Hàng Cẩn , Cố Nam Khê và Thẩm Di. Hàng Cẩn  tiến lên một bước khuyên Thẩm Giai Di: “Chúng ta về thôi.”
Thẩm Giai Di im lặng một hồi lâu mới trả lời: “Hai người về trước đi, em muốn ở lại thêm một chút.”
Hàng Cẩn  định nói gì đó nhưng Cố Nam Khê cản anh lại lắc đầu rồi kéo anh về, trước lúc đi cô còn đưa ô của mình cho Thẩm Giai Di: “Đừng dầm mưa, có hại cho sức khỏe.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play