Tứ Hải cau mặt, từng đốt ngón tay căng cứng nắm chặt vào nhau, ông ta hất tất cả đồ đạc trên bàn xuống.
“Loảng xoảng”
Âm thanh đổ vỡ vang lên, Tứ Hải chạy tới trước mắt Tứ lộ giơ tay lên toan định cho anh một bạt tai nhưng rất nhanh Tứ Bạch đã ngăn cản lại: “Ba, anh hai có chút nóng giận thôi, ba bình tĩnh lại đi.”
Tứ Bạch một bên can ngăn còn Tứ Lộ lại đổ thêm dầu vào lửa: “Tôi của hiện tại rất bình tĩnh, chú không cần phải khuyên ngăn.”
“Anh hai, đừng có chọc tức ba nữa.”
“Mày… mày đủ lông đủ cánh rồi thì không cần nhà họ Tứ này nữa đúng không?”
Gương mặt Tứ Lộ vẫn không có bất cứ biểu cảm gì, miệng cười khẩy: “Từ trước tới giờ nhà họ Tứ chưa từng công nhận, bao bọc tôi thì có gì tôi phải dè chừng? Tứ Hải, kể từ giây phút ông thờ ơ với sự xuất hiện của tôi thì tôi cũng chưa bao giờ để tâm tới người cha vô tình như ông, tất cả những gì tôi làm từ trước tới nay chỉ là cho ông nhìn rõ bản thân mình đã bỉ ổi vô liêm sỉ mất mặt mũi ra sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT