Thực ra ngay cách chỗ này mấy mét có một người phụ nữ trung niên cũng đang bịt miệng khóc, mắt bà ấy đỏ hoe trong lòng vừa cảm động vừa sợ hãi.
Bên này sau khi giúp ông chỉnh lại quần áo, thay giấy vẽ giúp cô xong thì Cố Nam Khê bắt đầu đưa tay lên chạm vào màu rồi chạm vào tờ giấy trắng tinh. Ai cũng hồi hộp ngắm nhìn cô. Cả một buổi sáng vất vả nhưng lại rất ý nghĩa cuối cùng cũng qua đi. Bức họa vẽ ông lão kia cũng hoàn thành. Sau khi trao lại bức tranh cho người đàn ông ấy cô trở lại phòng bệnh. Cô nghĩ rồi, cô muốn vẽ tất cả mọi thứ, muốn làm những điều mình muốn chính vì vậy mà cô muốn xuất viện. Ban đầu David không đồng ý nhưng dưới sự thuyết phục của cô thì bây giờ hai người đang trên xe trở về biệt thự.
Không khí trở nên im lặng, David ngồi lái xe còn cô ngoái cổ nhìn ra cửa kính, sau màn kính đen là một thế giới bận rộn không có chỗ của cô. Mái tóc ngắn xõa xuống che mất tầm nhìn, cô đưa tay vén tóc, đôi mắt dời khung cảnh bên ngoài theo dõi người đàn ông đang lái xe.
Cảm nhận được ánh mắt của cô David quay lại: “Em có chuyện gì muốn nói sao?”
Cố Nam Khê lắc đầu thở dài: “Không có gì đâu, anh cứ tập trung việc lái xe của anh đi.”
“Được!”
---------------------------------------------------
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT