Có ai đó đã từng nói những người làm nghệ thuật vẫn luôn rất nhạy cảm, dù được anh trai yêu thương cách mấy cô vẫn luôn cảm thấy là chính mình đơn độc.

----------------
Một mình đứng đợi xe buýt, một mình ngắm nghía cái bóng của chính mình. Rồi bỗng một chiếc xe buýt vụt qua, trên chiếc xe dán đầy những hình ảnh những nữ minh tinh, nhưng ánh đèn pha của những chiếc xe qua đó soi rõ những dòng chữ “youth boiling, burning desire”, không hiểu vì lý do gì, cô cứ thế bất chấp lao qua những chiếc xe bên lề để đuổi theo chiếc xe buýt đó dù có chạy cách mấy cũng không thể theo kịp, rất mệt mỏi. Nhưng dường như cái cảm giác mệt mỏi cũng chẳng dập được ngọn lửa vừa bùng cháy trong con tim cô. Phải, cô đang phấn khích, là niềm phấn khích bất thường đột nhiên nở rộ.
Chạy một lúc tự nhiên sẽ thấm mệt, cô đi chậm lại, cúi đầu xuống thở dốc, toàn cơ thể đột nhiên trở nên tươi trẻ hơn bao giờ. Nhưng chỉ có như thế, khi những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán, khi máu trong cơ thể đang sôi sục cô mới có thể cảm nhận rõ ràng nhịp đập và hơi thở trái tim mình. Cô nói rất to, dường như là hét lên với chiếc xe bên cạnh, là xe của Hàng Cẩn, cô nhận ra anh đã theo mình được một lúc rồi. Cũng chẳng phải là cô tinh ý gì, chiếc xe thể thao Bugatti đắt tiền cứ đi kè kè bên bạn với cái tốc độ hơn rùa thế này, nếu còn không nhận ra thì xem ra cũng khó cho cô quá. Huống hồ người dùng xe còn hiên ngang như vậy, thò cả đầu ra ngoài để nhìn người con gái bên cạnh. Sau khi thở một hơi dài, cô quay mặt lại, mỉm cười với người trong xe, sau đó thì dứt khoát mở cửa ghế lái phụ leo lên.
“Nếu đã có duyên như thế hay anh cho tôi quá giang một đoạn đi.”
Hàng Cẩn nhìn cô đầy hứng thú, cặp lông mày khẽ nhếch lên trông không khác gì mấy tên công tử lông bông đào hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play