Hàng Cẩn vẫn cố chấp chờ đợi, chờ từ sáng đến chập tối anh mới chịu rời đi. Hộp quà trong tay đặt dưới đất, nơi hai người lần đầu gặp.
Xe hai người lướt qua nhau, cả hai đều nhìn ra cửa kính, chỉ đáng tiếc hai người không hề nhận ra. Cả người Hàng Cẩn run rẩy vì lạnh.
Sau hôm chờ đợi ấy, anh ốm nặng, mẹ anh cũng không còn cho anh tới đó nữa. Đó xem như cùng là lần cuối anh còn tới trong những năm tháng tuổi trẻ.
Vẫn ngày hôm ấy nhưng đã là tháng sau, Cố Nam Khê tới. Hộp quà nhỏ bằng gỗ đặt dưới đất, bên ngoài dính bẩn bạc màu, cô nhặt lên, lau sạch nó. Nhìn hộp quà vẻ mặt buồn buồn, có lẽ hôm ấy cậu ta đã chờ cô rất lâu.
Cô nhắm mắt, đặt môi lên hôn nhẹ lên nó. Món quà duy nhất gắn kết hai người. Cô mở chiếc hộp ra, một sợi dây màu đỏ, trên đó có đeo một miếng ngọc nhỏ. Cô nắm chặt, một nửa viên ngọc bị tách ra, có lẽ là vòng đôi chăng.
Rất nhiều tháng sau không còn thấy cậu ta quay lại nữa. Có lẽ cậu ta đã quên mất rồi, quên mất hẹn ước từ nhỏ ấy. Cố Nam Khê khép lại tuổi mười lăm của mình một cách nhanh chóng. Cô bây giờ đã không còn là cô bé Nhân Tích của ngày xưa nữa, thay vào đó là nhị tiểu thư của Cố gia, Cố Nam Khê.
Bề ngoài có vẻ thân phận cùng địa vị rất cao quý nhưng chỉ nhà người họ Cố mới hiểu, cô thậm chí còn không bằng một nha hoàn. Cô chính là thế thân của Cố Nhân Tích, bất cứ khi nào có lỗi lầm gì cô đều phải gánh hết mặc dù bản thân không làm gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play