Dường như ánh mắt hai người càng lúc càng tóe lửa, Cố Nam Khê đã nhanh chóng ngăn cản lại. Cô bế An An giao lại cho Lệ Lan dặn dò: “Khi nào có thời gian tôi sẽ tới thăm nó, nhóc con nhà chị rất đáng yêu.”
Lệ lan khẽ cười, đôi mắt hạnh phúc nhìn An An: “Thằng bé này đi đâu cũng được yêu thích, nó rất thích những chị gái xinh đẹp như em. Vợ chồng em rồi cũng sẽ có đứa con đáng yêu hơn thế này.”
Cố Nam Khê không nói nổi nữa, cô cần phải giải thích cặn kẽ mối quan hệ này tránh gây hiểu lầm. Cô vừa mở miệng anh liền kéo cô về phía sau, bàn tay thon dài chạm lấy tay cô.
“Được rồi, cô nên theo chồng đi cho kịp giờ, tôi thấy anh ta nhìn đồng hồ liên tục.”
Lúc này Lệ Lan mới nhớ ra, tay gõ nhẹ vào đầu: “Đúng rồi, chúng tôi phải ra sân bay, cảm ơn hai người.”
Vừa nói cô ấy vừa bế An An vội đi ra cổng, miệng thúc giục người đàn ông phía sau: “Doãn Phú, muộn như vậy mà anh còn không thèm nhắc em, anh đúng ta chỉ có ghe tuông với con trai thì giỏi.”
Người đàn ông kia ấm ức: “Anh đâu dám nhắc, lại sợ em tối nay cho ngủ ngoài, trời lạnh như này, anh không muốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play