Ngồi trong một căn phòng, Thẩm Giai Di vừa bị tiêm thuốc an thần, đôi mắt lim dim và khép hờ. Lúc này Hàng Cẩn mới nhẹ nhàng nói: “Em biết mong ước cuối cùng của mẹ là gì không? Thực ra ông ấy là do anh gọi đến, có thể em không để ý nhưng sự thật ánh mắt mong ngóng của dì đã làm anh thực sự thấy đáng thương, vì vậy em hãy ngủ một chút cho họ một cơ hội ngồi nói chuyện vui vẻ trước khi mẹ em rời đi.”
Mắt Thẩm Giai Di nhắm nghiền, hơi thở đều đặn, cô đã rơi vào giấc ngủ một cách an yên.
Trong một phòng khác, tiếng mở cửa khẽ, âm thanh của một người phụ nữ chợt vang lên rồi lại vội vàng tắt: “Giai Di, con quay lại rồi, mẹ không…g…g….sa…o.”
Gương mặt của người đàn ông kia hiện rõ trước mắt bà. Thâm tâm Thẩm Mạn Đình khẽ lay động. Hốc mắt chợt đọng lại rất nhiều nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống. Cuối cùng thì cũng có ngày này, Hàng Tịch tới thăm Thẩm Mạn Đình là sự thật.
Thẩm Mạn Đình nghẹn họng không thể cất được lời nào, cảm động không biết nói gì. Tiếng người đàn ông vang lên: “Cô khỏe không? Giai Di dạo này thế nào?”
Thẩm Mạn Đình đưa tay lên khẽ lau nước mắt, hít một hơi dài: “Không khỏe chút nào, Giai Di cuối cùng thì cũng chịu nhìn mặt tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT