Đến trước cửa phòng bệnh, Thầm Giai Di không có dũng khí bước vào. Thực tâm cô rất nhớ mẹ, không biết bà có còn giận cô nữa không. Vốn dĩ trước nay cô luôn tỏ ra ghét bỏ người mẹ ấy là vì cô là một đứa con hoang, đứa con mà không ai công nhận. Mẹ cô là một kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác. Một người đàn bà chỉ vì một người đàn ông không yêu mình mà đánh đổi tất cả.
Tình yêu là thứ gì? Tại sao lại làm người phụ nữ mạnh mẽ trở nên yếu đuối. Cô nhớ lại lúc còn nhỏ, khi chính tai mình nghe người đàn ông ấy thừa nhận cô chỉ là ngoài ý muốn. Cô ra đời không trong sự mong đợi của bọn họ. Cha cô suốt đời cũng không để mắt đến mẹ cô một lần tất cả chỉ tại vì có cô.
Trong thâm tâm cô luôn tổn thương, tổn thương vì chính người lớn đã nhẫn tâm nói những lời đó, tổn thương vì người cha thân sinh lại không hề yêu cô như những người cha khác. Phải làm gì để có được tình yêu thương ấy? Cô chỉ là một đứa trẻ thôi mà, tại sao lại đối xử như vậy với cô.
Cô tỏ ra lạnh lùng với mẹ, luôn trốn tránh bởi cứ mỗi lần gặp mặt là cô lại thấy tội lỗi trong lòng. Dần dần cô tỏ ra lãnh đạm với cha mình, học cách bước đi một mình, chạy trốn khỏi những kí ức đau buồn ấy. Cô nhận ra mẹ cô rất vĩ đại, mẹ yêu đơn phương một người đàn ông, dũng cảm theo đuổi tình yêu ấy nhưng người đàn ông ấy lại không hề có chút thiện cảm nào, người ông ta yêu mãi mãi chỉ là người phụ nữ kia.
Vẫn biết là như vậy nhưng mẹ vẫn sinh ra cô, cho cô sinh mạng để đến với thế giới này. Vậy mà cô lại không hiểu, mãi mãi đắm chìm trong tổn thương của chính mình mà không quan tâm đến ai. Cho đến khi thời gian của hai mẹ con dần bị bào mòn, tiến gần đến cái chết cô mới nhận ra. Cô sai rồi, sai thật rồi.
Hàng Cẩn  thấy cô đứng bên ngoài không dám bước vào liền an ủi: “Vào đi, thời gian không còn nhiều, đừng để hối hận.”
Thẩm Giai Di gật đầu, ánh mắt cố kìm nén xúc động, đẩu cửa đi vào.
Hàng Cẩn  đứng ngoài hành lang chờ, đối với em gái luôn buộc mình trong tổn thương anh cũng không có cách nào kéo lại, chỉ mong cô sẽ trân trọng những giây phút cuối cùng bên cạnh mẹ.
Căn phòng yên tĩnh, người phụ nữ xinh đẹp nằm trên giường bệnh ngó ra ngoài cửa sổ. Gương mặt thanh tú nhợt nhạt không có mấy phần khí sắc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play