“Anh không sao chứ?” Ngu Miên Đường không lo lắng đến trạng thái của mình, mà sờ lên mặt Lâm Túc rồi hỏi.
“Không sao, ở gần đây có tên trộm mới xuất hiện à?” Lâm Túc cúi đầu hỏi.
“Không có.” Ngu Miên Đường đứng rất gần anh, nghe được hương vị vang đỏ gần trong gang tấc: “Tại sao anh vẫn còn uống rượu thế?”
Hình như trong thái độ của cậu có hơi tức giận, Lâm Túc thật sự hơi không hiểu nổi cho lắm: “Uống rượu thì làm sao thế?”
“Mới một thời gian trước anh đã vì uống rượu mà phải vào bệnh viện, suýt chút nữa đã chết trên giường bệnh, bây giờ còn dám uống.” Ngu Miên Đường nhíu lông mày nói: “Mặc dù bây giờ anh còn trẻ tuổi, nhưng không thể không coi cơ thể mình chẳng ra gì được.”
Mấy câu này của cậu thật sự có phong thái của các chú cán bộ đã về hưu, Lâm Túc cũng nhớ tới chuyện xảy ra khi anh vừa tới thế giới này, đúng thật là nguyên thân vì uống rượu quá nhiều mà chết, Lâm Túc cúi đầu nhìn cậu nói: “Em điều tra anh à?”
Ngu Miên Đường lập tức tạm ngừng một chút, vốn dĩ đang cây ngay không sợ chết đứng lại xẹp hơi y như quả bóng bị xì hơi, cậu cố gắng làm rõ sự việc hiện tại với Lâm Túc, nhưng khi giật giật cơ thể mới phát hiện trạng thái hiện nay của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT