“Này, anh kia anh đừng dựa vào gần như vậy.” Tề Khoát nhìn thoáng qua liền cảm thấy gì đó không ổn. Bọn họ đến đây để mua vui, tuy thỉnh thoảng hắn ta hơi ghen tị với em họ Ngu Miên Đường này, nhưng cho dù người ở nơi này có đắt đến đâu, nói trắng ra cũng chỉ là đồ chơi, bị một món đồ chơi ức hiếp đến tận đầu, đó là làm mất mặt mấy nhà.
“Xin lỗi, khoảng cách này mạo phạm đến ngài sao?” Lâm Túc hỏi như vậy, nhưng không hề di chuyển.
“Không sao.” Ngu Miên Đường nói.
Thật ra cậu rất ghét có người gần, nhất là những người có mùi vị lộn xộn, nhưng trên người người này không những không có, ngược lại mang theo một mùi hương nồng đậm tươi mát như đất đai và cỏ xanh, loại hương vị ngọt ngào này ngược lại làm cho người ta cảm thấy khá dễ chịu.
Tề Khoát nuốt lời muốn nói trở vào, hắn khẽ liếc Lâm Túc, cảm thấy người này hình như hơi quá nhanh trí, nhưng Ngu Miên Đường đã nói vậy, hắn ta nói tiếp thì giống như xen vào việc của người khác, nên đơn giản cầm máy lựa chọn lên, nói: “Chỗ các anh có em nào còn zin không?”
“Tiên sinh, nơi này của chúng tôi là hành nghề tiếp rượu đứng đắn, không cung cấp dịch vụ trong lĩnh vực đó.” Nhân viên phục vụ nói.
“Vậy tôi nói với anh đi, có sạch sẽ không? Tôi không muốn người từng bị người khác chạm.” Tề Khoát nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT