Cho dù không thể nhẫn nại thì vẫn phải tạm thời nhẫn nại. Rửa mặt xong, Lâm Túc cảm thấy thoải mái hơn nhiều, chỉ có điều Lý Tú Đường ăn bánh bao nhân nước trong vỉ nhỏ, thỉnh thoảng nhìn vẻ mặt hơi khép hờ mắt của Lâm Túc, cứ cảm thấy sống lưng rờn rợn.
Cậu đã uống hết sữa bò rồi mà nhỉ, với lại cũng đâu có kén ăn? Lý Tú Đường ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: “Anh ơi, bữa sáng anh nấu ngon lắm.”
Chắc chắn là vì thiếu giai đoạn khen ngợi.
Lâm Túc cười khẽ, đi đến bên cạnh cậu rồi khoác tay lên vai cậu, khom lưng nói: “Cảm ơn lời khen của em.”
Anh xoay người đi ngủ bù, để lại một mình Lý Tú Đường ngồi tại chỗ sờ vành tai, cảm thấy đầu óc rối bời.
Thành phố thay đổi theo từng ngày, khi tập đoàn Đường Thị bắt đầu bán máy tính bàn, Lý Tú Đường đã bắt đầu cuộc sống đại học được ba năm, thành công tiến vào năm thứ tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play