Tô Lạc đã từng gặp rất nhiều mỹ nhân, trong hai đời hoặc nhiều hoặc ít cậu ta cũng từng được gặp một vài mỹ nhân đẹp đến không thể tưởng tượng nổi, mặc dù cậu ta cảm thấy mình hơi dẹo thôi, nhưng mà dựa vào trái tim mà nói cậu ta vẫn rất đẹp mắt, nếu mà dáng vẻ này trưởng thành giống như cậu ta ban đầu thêm chút nữa thì cậu ta lại càng vui vẻ hơn.
Nhưng dù vậy, khi nhìn thấy mỹ nhân bước từ trên bậc cầu thang xuống, Tô Lạc vẫn không thể ức chế mà mở to hai mắt ra nhìn.
Có không ít người tóc vàng mắt xanh, nhưng từ trước đến giờ cậu ta chưa từng nhìn thấy tóc vàng tốt đẹp phóng khoáng như vậy, đôi mắt thanh tịnh thuần túy như thế, không tìm thấy một chút tì vết nào trên ngũ quan của cậu, Tô Lạc tin tưởng khi hết thảy mọi người nhìn thấy cậu đều sẽ không tự chủ được mà dừng bước chân của mình lại.
Mà trong lòng cậu ta chỉ có một câu mẹ nó, xinh đẹp như vậy rồi sao cậu còn dám ra ngoài gặp người khác, không sợ bị người ta bắt cóc sao?
Tất nhiên, cậu ta làm thánh tử thì không thể nói mấy câu chấn động địa cầu thế này được.
Nhưng sau đó cậu ta đã biết vì sao người ta dám ra ngoài gặp người, vì người đàn ông xuất hiện ở phía sau cậu mặc dù thoạt nhìn hình dạng cũng cực kỳ xuất chúng, khuôn mặt và đôi chân dài hoàn mỹ còn thu hút người khác hơn cả kỵ sĩ trưởng và anh đẹp trai Wanniba, thoạt nhìn khí chất cũng ấm áp mà khiêm tốn, nhưng mà với kinh nghiệm kết luận từ nhiều năm gặp được nhiều quý tộc và Quốc vương muôn hình muôn vẻ của Tô Lạc, người này tuyệt đối không dễ chọc.
Mặc dù đẹp trai, hoàn toàn là gu của cậu ta, nhưng mà hai múi sầu riêng tám múi đi chung với nhau, tuyệt vọng rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play