Lười Biếng Không Thành Đành Phải Cứu Vớt Thế Giới

Chương 99: Quyển 4 - Chuyện xưa ở Thanh Châu (20)


9 tháng

trướctiếp

Hề phu nhân vẫn chưa tỉnh lại.

Lâm Nhiên cho Hề phu nhân uống đan dược rồi bắt mạch cho bà, rất suy yếu, nhưng may mà đã dần ổn định: “Khá hơn nhiều rồi.”

Hề Tân gọt hoa quả ở phía đối diện, đáp “Ừ” rồi đưa một chén nước cho nàng, Lâm Nhiên chấm ít nước bôi lên miệng Hề phu nhân, sau khi nàng đặt chén xuống, Hề Tân đưa trái cây đã được bổ đôi cho nàng.

Hai người ngồi gặm trái cây.

Trái cây vừa ngọt vừa giòn, trong phòng toàn tiếng “Rột”, “Rột”, nghe như hai chú sóc con đang gặm trái cây.

Lâm Nhiên gặm mãi gặm mãi, cuối cùng không nhịn được cười.

Hề Tân: “Ngươi cười gì thế?”

Lâm Nhiên thật thà: “Trông ngài giống sóc con ghê.”

Hề Tân cắn mạnh vào trái cây, sầm mặt lườm nàng.

Lâm Nhiên: “... Chắc chắn ta sẽ là con sóc lớn.”

Hề Tân rời mắt, bỏ cả quả vào miệng, má phồng lên, nhai rôm rốp.

Lâm Nhiên thầm lau mồ hôi lạnh.

Cửa bị đẩy ra, Lâm Nhiên và Hề Tân nhìn sang, Khuyết Đạo Tử bước vào.

“Tiền bối.”

Lâm Nhiên vội đứng dậy: “Bên kia xong việc rồi à?”

Nét mặt Khuyết Đạo Tử hơi phức tạp, hắn ta nhìn nàng rồi lại nhìn Hề Tân vẫn thản nhiên, trầm giọng: “Hề trưởng lão tự xin bế quan, truyền lửa Lang Yên cho Đại sư huynh, sau này Đại sư huynh chính là... Vô Tình kiếm chủ mới.”

Cả Lâm Nhiên và Hề Tân đều sững sờ.

“Hề trưởng lão bị thương nghiêm trọng, sẽ ở lại đây, chuyện bất ngờ xảy ra, sư phụ ta bảo Đại sư huynh về kiếm các để tổ chức lễ công bố thân phận ở Kỳ Sơn trước, sau đó sẽ ghé thăm tam sơn cửu môn, giờ chuẩn bị đi luôn.”

Khuyết Đạo Tử nói rất nhỏ: “Lần này nhiều việc, chẳng biết khi nào mới gặp lại, hai người cũng đi từ biệt Đại sư huynh đi.”

Đầu Lâm Nhiên bỗng chốc trống rỗng, sắc mặt Hề Tân rất khó coi, hắn ta mím môi, kéo nàng rảo bước ra ngoài.

Trời đã về chiều, sắc trời u ám, ánh hoàng hôn chiếu vào ngõ, ráng chiều phủ lên vạt áo trắng mộc mạc của thanh niên, hắn quay lưng về phía họ, đang nói chuyện với mấy đệ tử kiếm các.

Đệ tử kiếm các vẫn đang ngơ ngác, có người nói: “Vậy Hề trưởng lão không về nữa ạ?”, “Đại sư huynh không đi Bắc Minh với bọn ta được ư?”, có người còn hỏi câu ngốc nghếch: “Ồ! Vậy sau này Đại sư huynh sẽ là tiền bối của bọn ta rồi, bọn ta có cần gọi huynh là Tiểu sư

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp