Thành Hoa Dương, phủ Thành chủ.
Phó sứ của Thành chủ bước nhanh vào
chính đường, trong đường đã có bảy tám hộ vệ xa lạ đứng đó, mũ sắt giáp bạc, tư
thế nghiêm chỉnh, bên chân mỗi người đều có một con hộ thú thiên khuyển ngồi
xổm trông như con báo con sói dữ tợn, đệ tử thị đồng Vân gia đứng chia ra ở hai
bên trái phải trên bậc thềm, thanh cao phóng khoáng, tư thái khiêm nhường.
... Dù đã vì tránh ánh mắt người khác
mà khiêm tốn nhất có thể rồi, nhưng vẫn không thể che giấu được phong độ thị
tộc cực quy củ cực coi trọng hòa nhã từ trong xương tủy.
Phó sứ nhìn cảnh tượng này, trong lòng
cũng ngầm hiểu, ánh mắt lướt qua đám đệ tử hộ vệ Vân gia, nhìn thấy thanh viên
mặc y phục Vân gia ngồi ở ghế khách đầu tiên, vội chắp tay: “Khách quý tới, ta
không thể tiếp đón từ xa, mong Vân công tử thứ lỗi.”
Thanh niên đứng lên, y phục hắn ta gọn
gàng, gương mặt tuấn tú, khí chất tao nhã, phong thái thanh chính ưu tú của một
thế tộc, chính là Thiếu chủ Vân Trường Thanh của Vân gia.
Vân Trường Thanh cũng cười, hắn ta chắp
tay đáp lễ: “Phó sứ khách khí rồi, là Vân mỗ không mời mà tới, phiền phó sứ
phải vội bỏ việc tới đây đón tiếp.”
“Công tử nói gì thế kia, Thành chủ đại
nhân nhận được lệnh của châu phủ tới Kim Đô dự lễ, tất nhiên phải đích nhân
nghênh đón công tử rồi.”
Vân gia là đại tộc ở Yến Châu, Thiếu
chủ Vân gia chính là người mà họ không dám bạc đãi. Phó sứ cực kỳ nhiệt tình:
“Ta đã chuẩn bị tiệc rượu để công tử đón gió tẩy trần rồi.”
Vân Trường Thanh lại xin miễn: “Đa tạ ý
tốt của phó sứ, nhưng tiệc rượu thì thôi, không cần đâu. Vân mỗ chỉ ở lại một
lát, đợi trưởng lão trong tộc tới, ta cũng phải lên đường tới Kim Đô rồi.”
Phó sứ nghe ra điều khác thường trong
đó.
Gần đây chuyện Yến Châu có yêu làm loạn
khiến dư luận xôn xao, cuối cùng Kim Đô cũng bắt được ác yêu, mời các Thành chủ
trong thành và các Tông chủ thế tộc ở Yến Châu đến, thậm chí còn cố ý mời thêm
mấy đệ tử thân truyền của mấy đại tông môn ở lại dự lễ mấy hôm, phô trương
thanh thế rất náo nhiệt. Vân gia là tam thị của Yến Châu, vị Thiếu chủ Vân
Trường Thanh này không chạy thẳng đến Kim Đô mà lại đổi đường dừng lại ghé
thành Hoa Dương làm gì?
Phó sứ vội vàng thăm hỏi: “Công tử gặp
phiền phức gì sao?”
“Cũng không tính là phiền phức gì.”
Vân Trường Thanh cười cười, bình tĩnh
ôn hòa đáp: “Chỉ là trên đường gặp phải thích khách mai phục, không biết con
đường phía trước sẽ xảy ra trắc trở gì, cố gắng đi tiếp cũng vô ích, thế nên ta
đổi đường, ghé thành Hoa Dương nghỉ chân trước một lúc.”
Tim phó sứ hẫng một nhịp.
Ai dám ám sát Thiếu chủ Vân gia? Lại
còn vào thời điểm nhạy cảm gió giục mây vần như hôm nay, rốt cuộc là kẻ nào
mu� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.