Lâm Nhiên như ngồi trên bàn chông.
Lúc này nàng đang ngồi trên chiếc ghế lớn nhất giữa tiền điện Kỳ Sơn, dưới chân lót tấm thảm nhung một màu dày nặng, một chiếc bàn rộng lớn được đặt trước mặt. Do lần này chỉ có ít người tham gia nên chỉ được coi là tiệc riêng, vì vậy bàn tiệc không quá cầu kỳ và long trọng, chỉ có hai hàng đơn giản xếp thành vòng cung, mọi người quây quần bên nhau.
Tam sơn cửu môn giờ biến thành lưỡng sơn thập tam môn, hơn phân nửa thập tam môn đã thay đổi. Trong số những tông môn có mặt ở đây, Lâm Nhiên chỉ biết mỗi Cung chủ của Thánh Hiền học cung Vân Trường Thanh, những người khác đều xa lạ. Chỉ trừ một vài gương mặt hơi quen quen, ví dụ như Sầm Chưởng tọa của Duyên Sinh âm trai. Sầm Chưởng tọa vừa đến thì đã nhìn Lâm Nhiên rất lâu, sau đó mới nhoẻn miệng cười rồi chắp tay, hành lễ với nàng và gọi nàng là “Lâm Kiếm chủ”.
Lâm Nhiên cảm thấy nàng ấy rất tốt bèn lặng lẽ xếp nàng ấy vào hàng có thiện cảm thứ hai trong thập tam môn, cùng Vân Châu Chủ đứng đầu danh sách người tốt…
Nhưng đó không phải điểm quan trọng.
Quan trọng là Lâm Nhiên cảm giác dường như mình đã bước chân vào một nơi cực kỳ nguy hiểm.
Nàng lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn hai hàng bàn dài trước mặt. Hầu Mạn Nga ngồi đối diện ngay giữa nàng, nàng ta chiếm một chỗ rất rộng, ngồi đó như một lão địa chủ bụng phệ giàu có ở thôn quê, ngồi cắn hạt dưa răng rắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT