Lâm Nhiên nhìn Giang Vô Nhai.
Hắn ngồi ở nơi đó, mái tóc đen, gương mặt thâm thuý, áo trắng lồng lộng, ánh hoàng hôn đẹp mà buồn xuyên thấu qua cửa sổ mỏng manh chiếu vào gương mặt của hắn, nhưng lại không khiến hắn trở nên dịu dàng đi chút nào, chỉ khiến nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối trở nên càng thêm lạnh lùng.
Hắn cũng nhìn nàng, ánh mắt đó yên tĩnh mà nặng nề, giống như sơn hải khó lường, không còn một chút ý cười dịu dàng như ngày xưa.
Lâm Nhiên rất ít khi cảm nhận được áp lực từ trên người Giang Vô Nhai, nhưng nàng biết, từ xưa đến giờ hắn không phải kiểu người hiền như bụt, cũng không phải kiểu người không có thủ đoạn sắc bén.
Nàng chậm rãi đi tới trước mặt hắn, nhìn vào mắt hắn, sau đó cụp mắt xuống, chầm chậm quỳ xuống.
Nàng quỳ ở trước mặt hắn, cúi thấp đầu cao ngang với đầu gối của hắn, khoé mắt chỉ loáng thoáng nhìn thấy hoa văn chìm nhàn nhạt trên thắt lưng bên eo hắn.
Giang Vô Nhai nhìn thấy nàng quỳ xuống, sắc mặt không thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT