Đến gần Đông Hải, không khí ngày càng ẩm, thậm chí ẩm đến mức người ta khó chịu, sáng sớm ngồi thiền hít một hơi cũng cảm thấy cổ họng ươn ướt.
Hiện tại đã là thời điểm đẹp nhất của mùa xuân, trong gió cũng mang theo cảm giác ấm áp, nhưng khi loại gió này thổi qua khăn che mặt của Tử Tố, nàng ấy vẫn ho khan đến mức phải dừng lại, bàn tay nhỏ gầy phải dùng sức đỡ lấy cột lan can mới có thể giữ cơ thể yếu đuối đứng vững được. 
“Tiểu thư.”
Mấy thị nữ của nàng ấy vội vàng buông khay trong tay xuống đi tới đỡ, nhưng lại bị nàng ấy ngăn cản: “Không cần đâu, các ngươi chỉ cần bưng đồ thôi, đừng để gió làm nguội canh.”
Hôm nay trên thuyền có một lô lê tươi được đưa tới, nàng ấy cố ý dậy sớm cùng nấu một nồi nước đường với mấy thị nữ, đưa cho đệ tử của tông môn mình và các tông phái khác, cuối cùng còn lại một ít, nàng ấy tự mình múc muốn đưa tới vườn hoa nhỏ phía sau.
Canh lê này phải uống lúc ấm mới ngon, nhưng đã nguội đi một nửa rồi, không thể để nguội hẳn được.
Tử Tố đỡ lan can thở hổn hển mấy hơi để dịu đi cảm giác ngứa ngáy còn chứa vị máu nơi cổ họng, sau đó mới đứng thẳng dậy, chậm rãi đi về phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play